Vì
còn gọi là tôn giáo, thì còn phân biệt văn hoá tâm linh với văn hoá khác. Nhưng
văn hoá tâm linh đã và luôn luôn sẽ tồn tại trong mọi hoạt động và tư tưởng của
con người: Tôn giáo là biểu hiện cao của tín ngưỡng trong xã hội, của ý thức về
thiên linh.
Văn
hoá bao gồm toàn bộ phương thức sống của con người. Văn hoá tâm linh bao gồm
toàn bộ phương thức sống của con người hướng đến và phục vụ tín ngưỡng tâm
linh, thì đó là kẻ có văn hoá tâm linh, nên khen họ!
Chúng
ta phụng sự Thượng đế, là phụng sự chúng ta! Sống cho Thượng đế là sống cho ta.
Kính ơn Thiên linh là kính ơn chính mình. Tôn trọng Thiên linh là tôn trọng bản
thân. Vì kẻ có học, có tâm, có trí ắt hiểu cội nguồn của mình, văn hoá mình,
con đường tất yếu của mình và đạo đức mình, cái tốt của mình ở đâu, từ đâu và
làm sao để có cái đó!
Các
giáo lễ phép tu đều là đỉnh cao của văn hoá và khoa học, đã và đang và sẽ có.
Cho nên Cha mới nói: Kẻ chống lại Ta sẽ
bị kẻ khác chống lại, kẻ phản Ta là tự huỷ diệt, kẻ nhạo báng Ta là tự huỷ thân
mình!
Văn
hoá theo nghĩa rộng, là các giá trị vật chất và tinh thần trong cuộc sống. Bao
gồm các giá trị vật chất như giáo đường, đền, tài sản hữu hình cùng giá trị
tinh thần, tư tưởng trong 9 bộ kinh. Chúng ta có một nền văn hoá rất cao đẹp,
là ánh sáng Cao Minh của Đức Cha vĩ đại về Chân Lý, về Chân-Thiện-Mỹ, cùng với
khả năng thực tiễn, thực thi trong tương lai loài người. Không có Cha thì không
có chúng ta, không có đạo này sẽ có đạo khác của Cha, nhưng vẫn là chúng ta, là
Thượng đế, là Vũ trụ, vì Vũ trụ là Một, Chân Lý là Một.
Văn
hoá tâm linh chung của loài người hiện nay phức tạp. Các giáo lý của các tôn
giáo đã không thống nhất về nguyên tắc được với nhau. Văn hoá tâm linh trở nên xấu vì con người dùng tôn giáo thực hiện chiến tranh, hoặc dùng tôn giáo thực
hiện các mục đích phi nhân tính, đi ngược lại ý chí của Cha. Các mảng văn hoá
tâm linh chưa thành tôn giáo thì rất nhiều tà đạo, bị ma quỷ lợi dụng. Đạo chân
chính ít hơn tà đạo, nên văn hoá tâm linh chân chính ít hơn văn hoá tà đạo.
Những thuật bùa chú phi nhân tính, những lễ luật cực kỳ hà khắc, những tà
thuyết phản động, đồi truỵ tất thảy đều phản tiến bộ, phản Chân Lý, phản văn
hoá!
Văn hoá, văn hoá tâm linh là chân chính, khi
nó đại diện cho Chân-Thiện-Mỹ và linh thiện. Được các đấng thiên linh cao đẹp
phù hộ độ trì, tạo lập, bảo vệ, coi sóc, hướng dẫn và tu luyện. Văn hoá đó phải
phù hợp với sự tiến bộ, công bình trong xã hội, phù hợp với qui luật phát triển
tất yếu của xã hội loài người. Ta dùng cụm từ “Tiến bộ và công bình”. Chỉ đến
Đại Đồng mới công bằng được! Tại sao thế? Do trình độ phát triển của loài
người, con người, xã hội, đến lúc đó mới cảm ứng và thực hiện được công bằng
thông qua công xã nhân dân, với ý thức tự giác, văn minh đại trí cao đẹp của
con người!
Văn
hoá-Văn hoá tâm linh của chúng ta là văn hoá hiện đại, cao đẹp, hoàn toàn trong
sáng, không bí hiểm; gắn với lý tưởng cao đẹp cải tạo và xây dựng xã hội loài
người ngay tại thế. Văn hoá đó trung thực, thực có, không là không tưởng, vì có
cơ sở và niềm tin vững chắc vào Thượng đế và Chân Lý. Văn hoá của chúng ta
không nằm trong phạm vi văn hoá tôn giáo, mà sẽ trở thành văn hoá văn minh cao
đẹp, hiện đại của xã hội loài người: Lý thuyết của Thiên Đạo là triết thuyết
quan trọng, thành chủ nghĩa, gắn với mục tiêu chân lý xây dựng “xã hội Đại
đồng-Đại thiện-Đại mỹ-Đại linh”. Đây là đỉnh cao văn hoá văn minh nhân loại
hiện nay và mai sau.
Tư
tưởng và nhận thức của loài người đến khi trở thành lý thuyết của chúng ta, mới
hoàn thiện về cả qui mô, tầm vóc, khả năng hiện thực và bảo đảm tính khoa học
xuất sắc; có tính bao trùm; không là tôn giáo; không là triết học đơn thuần và
không là khoa học đơn giản. Nó phản ánh chính xác mọi nguyên lý của tự nhiên-xã
hội-tư duy, của Thiên-Địa-Nhân muôn thủa, tức là nó phản ánh chính xác về qui
luật tự nhiên, với đúng hiện tượng, và sự thật bản chất; cho nên nó bất diệt,
ít nhất là hàng vạn vạn năm…
Lần
đầu tiên trong lịch sử loài người, có học thuyết thống nhất được khoa học tâm
linh-khoa học thực nghiệm tự nhiên-khoa học xã hội và khoa học về thực hành tín
ngưỡng, tức là tôn giáo. Cho nên chúng ta mới nói chúng ta đứng trên mọi tôn
giáo và triết thuyết đã có.
Chúng
ta là Thượng đế. Ấy là Chân Lý. Sự vĩ đại của Đấng Cao Minh soi sáng cho chúng
ta hoàn thiện bản thân và xã hội loài người.
Sau
này tuỳ các giai đoạn lịch sử mà văn hoá còn phát triển, bổ sung, hoàn thiện-nó
là tương lai, thì tương lai còn mở cửa cho văn hoá của chúng ta lớn lên, phát
triển, nhưng cái nền gốc vĩ đại này, bắt đầu từ đây để cấy cây vĩ đại là không
bao giờ thay đổi được. Các vị nhớ điều đó.
Đức
Chí Tôn và Ta luôn có ở bên các vị, trong mọi giai đoạn của sự phát triển trong
tương lai.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét