Chương Trình Của Tạo Hoá (THIÊN CƠ)


 Sư phụ của tôi nói như vầy: “Cơ Trời là sự Tiến hóa”.
Nhờ những điều của Khoa học hiện kim thu thập mà bạn có một đại cương về sự tiến hóa; nhưng mà bạn thật hiếu ý nghĩa sâu xa của danh từ này là chỉ khi nào chấp nhận rằng: “Ba nguyên tắc căn bản” sau đây vẫn đúng với sự thật .
Một là: SỰ SỐNG Ở KHẮP MỌI NƠI.
     Hai là: SỰ SỐNG VỐN BẤT DIỆT.
     Ba là: SỰ SỐNG TIẾN HÓA. 
I
SỰ SỐNG Ở KHẮP MỌI NƠI
Thật ra không có chất nào là chất chết cả; dưới mắt bạn, một tảng đá dường như không có sự sống. Tuy nhiên, có một thứ sanh lực nuôi dưỡng nó mà bạn không thể thấy được mà cũng không thể ước lượng được.
Đối với giác quan của bạn, sự sống của loài thảo mộc, của loài cầm thú và của con người là một việc hiển nhiên rồi. Nhưng mà sự sống này không có cái chi khác biệt với sự sống ẩn tàng gọi là cục đá đâu.
Ở trong không gian, không có một chỗ nào là không có sự sống. Ở trên cao, ở dưới thấp, ở trong, ở ngoài, ở khắp mọi nơi vẫn có sự sống duy nhất, nó nhập vào mình của tất cả vạn vật và sự sống này là một sự biểu hiện của Thiên Tánh.
II
SỰ SỐNG VỐN BẤT DIỆT
Chúng ta sống trong một cõi đời mà đâu đâu cũng thấy những sự biến thiên và sự chết chóc. Thế thì dường như mọi vật đều phải bị diệt vong.
Cõi thiên nhiên có vẻ là một tấn thảm kịch rùng rợn, não nùng, đầy dẫy những sự tàn sát lẫn nhau vô cùng vô tận; nhưng thật ra không phải thế đâu. Chỗ nào mà có những hình hài thì chỗ đó tự nhiên có sự biến thiên, có sự tử vong; nhưng cái đó chỉ làm cho sự sống trở nên mãnh liệt hơn trước nữa.
Tất cả những sanh vật đều có hai bản tánh:
- Một là: HÌNH HÀI DO VẬT CHẤT CẤU THÀNH.
- Hai là: TÂM THỨC TẠO RA HÌNH HÀI.
 Sự chết chỉ hại được hình hài mà thôi.
Tâm thức làm cho hình hài được vững chắc, nó vẫn tồn tại sau khi hình hài tiêu tan. Nó vốn do Đức Thượng Đế sanh ra.
NẾU BẠN NGHE ĐƯỢC TIẾNG HÒ REO VUI MỪNG CỦA TẠO VẬT THÌ NÓ LÀ NHƯ VẦY: “KHÔNG CÓ SỰ CHẾT ĐÂU”.
Sau một buổi chiều tàn của một ngày tươi đẹp, hoa hồng héo xào, nhưng nó tiếp tục sống mãi mặc dầu những cánh hoa của nó rơi rụng tơi tả trên mặt đất; nó sẽ tái sanh với những cánh hoa tốt tươi hơn trước. Cũng thế ấy, con thú làm mồi cho kẻ nghịch sẽ tái sanh lại với một thân hình mạnh mẽ hơn và tiến hóa hơn kiếp đã qua.
Sự sống kiến tạo những hình hài chỉ để nhờ chúng làm trung gian đặng biểu lộ ra một cách mãnh liệt hơn nữa. Khi mà hình hài cản trở sự biểu lộ này thì sự sống loại nó ra. Nó sẽ tan rã và hườn lại những yếu tố mà sự sống đã dùng để cấu tạo ra nó. Trong khi những hình hài tiêu tan thì sự sống ở bên trong vẫn tồn tại bởi vì nó thuộc về sự sống Duy nhất, và ngày sau nó sẽ trở lại dưới sự hướng dẫn thiêng liêng đặng kiến tạo những hình hài mới khác.
III
SỰ SỐNG TIẾN HÓA
Đức Thượng Đế vốn toàn năng, toàn thiện, toàn giác, toàn mỹ. Ngài muốn thấy những loài vật Ngài sanh ra chia sớt bản tánh của Ngài và chung vui với Ngài. Thế nên Ngài cho sự sống của Ngài nhập vào vũ trụ của Ngài đã sanh ra. Ngài nhờ sự sống này làm trung gian đặng Ngài biểu lộ ra với muôn loài vật của Ngài đã sanh hóa. Vì vậy Ngài ban cho sự sống của Ngài một bản năng phát triển mà người ta gọi là Lực Tiến Triển hay là Sự Tiến Hóa.
Bản năng này là cái nguyên động lực dùng vật chất để tạo ra những hình hài thích ứng với những trình độ phát triển khác nhau.
Sự sống lưu hành trong kim thạch biểu lộ Thượng Đế, nhưng một cách yếu ớt. Thảo mộc biểu lộ Ngài khá hơn một chút. Thú vật lại nhiều hơn nữa, và trong tất cả những vật hữu hình chỉ có con người biểu lộ Đức Thượng Đế một cách hoàn hảo hơn hết.
Không có sự khảo cứu nào thích thú hơn học hỏi sự diễn tiến này. Học Hóa học bạn đã có một quan niệm về việc những nguyên tử phối hợp với nhau một cách kỳ diệu đặng làm ra những phân tử nhờ đó mới có sự sống trong chất hữu cơ và chất vô cơ. Mỗi giai đoạn của sự phối hợp đặng làm ra những phân tử này đều thực hiện dưới sự chỉ huy của Thượng Đế. Mỗi sự phối hợp mới mẻ của thần lực hiển lộ một phần bản tánh của Ngài lớn hơn trước.
Hãy nhìn qua một giai đoạn cao hơn và bạn sẽ thấy Ngài tạo ra kim thạch một cách đẹp đẽ biết bao và bạn cũng sẽ thấy nó không biết bao nhiêu sự điều hòa và sự thanh tú trong cách Ngài sắp đặt chương trình của Ngài đặng cho bản tánh của Ngài tiếp tục biểu lộ càng ngày càng thêm nhiều nữa.
Bạn hãy học Thực vật học, bạn hãy dạo chơi khắp đồng nội rừng rú, bạn hãy nhìn xem tận mắt vạn vật và nhất là rán cảm thấy sự sống nuôi dưỡng chúng và làm cho chúng hoạt động rồi bạn sẽ biết cái phần thiêng liêng mà Thượng Đế biểu lộ cho bạn thấy lớn lao là dường nào.
Bạn hãy học Động vật học, hãy quan sát cách cấu tạo và nếp sống của hằng hà sa số thú vật, hãy học tập nhứt là để hiểu biết và thương mến thú vật rồi bạn sẽ cảm biết một bức màn khác đã hạ xuống để giúp bạn tiến đến gần Đức Thượng Đế nữa.
Sau cùng, nếu bạn nhìn sâu vào lòng con người và nếu bạn tỏ ra sốt sắng chia sớt gánh nặng của họ thì bạn sẽ thấy Đức Thượng Đế gần hơn trước nữa và bạn sẽ biết rằng bạn với Ngài chỉ là một.
Trong lịch trình diễn tiến phi thường này và không thể trạng tả được, mà người ta gọi một cách tổng quát là sự Tiến hóa có một điểm phải hiểu rành rẽ: ấy là chương trình của Thượng Đế đã sắp sẵn cho sự tiến hóa của con người.
Đối với sự sống biểu lộ trong loài thú vật thì cái đặc điểm của sự tiến hóa của nó là TÁNH TẬT ĐỐ, ích kỷ; sự chia rẽ này là sự xác nhận cái TÔI (Bản ngã); ở đây Đức Thượng Đế sắp đặt sự kiến tạo những hình hài rồi thì Ngài thí nghiệm chung đặng ước lượng sức chịu đựng của chúng. Những hình hài nào yếu đuối quá thì Ngài loại ra. Chúng sẽ tan ra cát bụi, còn những hình hài nào bền dẽo thì Ngài giữ lại và lấy cát bụi này đặng tạo cho chúng những hình hài bền dẽo hơn nữa, thì chúng càng trở nên phức tạp hơn; rồi nhờ chúng làm trung gian, Đức Thượng Đế có thể biểu lộ ra và Ngài khai triển trong sự sống những tánh tình mà Ngài không thể phô diễn với những hình hài đơn giản và kém tiến hóa hơn.
Sự chiến đấu đặng sống và sự sống còn của hình hài nào thích hợp hơn, là định luật của Ngài đã lập ra. Trong công việc của Ngài thực hiện, qua sự trung gian của những nhân viên của Ngài, Ngài tuyển lựa từ hình hài này qua hình hài kia, từ giống này tới giống khác, nói thật ra, Ngài xem thường những hình hài cá nhân mà luôn luôn quan sát đến sự sống ở trong những hình hài và sự tiến hóa của sự sống này.
Ở vào giai đoạn của loài thú vật, sự ích kỷ là phương pháp của Đức Thượng Đế dùng đặng làm để cho sự sống tiến hóa. Nhưng mà con người là một Linh hồn, nó khác hẳn với những loài vật thấp kém hơn nó. Nó là sự biểu hiện của Đức Thượng Đế và cũng là sự tiết lộ Bản Tánh Thiêng liêng của ngài cao cả hơn và hoàn toàn hơn các điều mà cái cây hay là con thú có thể phô bày ra.
Cái chi thích hợp với thảo mộc và thú vật thì không còn thích hợp với con người nữa.
Tánh ích kỷ tạo nên những hình hài để cho loài người dùng; bây giờ đây thì sự hy sanh bản ngã phải biến đổi loài người tức là những linh hồn thành ra những vận hà do đó phần Thiêng liêng cao cả nhứt của Thượng Đế mới biểu lộ ra.
Mục tiêu của Đức Thượng Đế là làm cho con người được hạnh phúc. Tuy nhiên con người được hưởng hạnh phúc là chỉ khi nào họ biểu lộ những trạng thái cao cả của bản tánh Thiêng liêng, những trạng thái này không thể phát hiện ra trong sự sống của cái cây hay là của con thú.
Điều cần nhứt là mỗi linh hồn phải nhiệt liệt hoạt động, những hành vi của y phải giúp cho cơ trời tiến triển chớ không phải làm cho nó bị trì hoãn. Mà chỉ nhờ có sự hy sanh bản ngã và tình nguyện phụng sự mà con người mới có thể giúp Đức Thượng Đế. Vì Ngài có ý định dạy cho con người biết rằng hạnh phúc do sự tình nguyện phụng sự mà đến, cho nên Đức Thượng Đế mới sắp đặt một chương trình cho những vật hữu hình và những vật vô hình.
Ngài tạo lập những thế giới rồi sanh ra nhơn vật để ở khắp mấy cõi này; Ngài dựng lên những lục địa rồi tiêu diệt chúng. Ngài xây đấp những nền văn minh rồi nghiền nát chúng ra tro bụi hầu để cho con người, do mấy điều đó, học tập lần lần bài học cần thiết này. Ngài cho những linh hồn nhập vào thể xác không biết bao nhiêu lần và hướng dẫn họ khi thì đến xứ này, khi thì qua xứ kia, đặng cho họ học, trong mỗi xứ một phần của bài học. Ngài dìu dắt họ đặng họ đầu thai, kiếp thì làm đàn ông, kiếp thì làm đàn bà. Ngài cho mỗi linh hồn gặt hái những sự vui vẻ hay là những sự đau khổ tương xứng với những việc lành hay là những việc ác của họ đã gieo trồng.
Dầu Ngài cho họ mang những lớp áo nô bộc hay là chủ nhân, giáo sư, y sĩ hay là thương gia, dầu cho họ lo lắng những công việc này hay những công việc nọ do vô số quốc gia cung cấp, ở đâu đâu Ngài cũng ban cho họ những bài học thuận tiện để học tập bài học này.
Sự thịnh suy của các quốc gia dân tộc; những sự lễ bái thờ phượng, những tín điều, những khoa học, những mỹ thuật và những triết học sanh ra rồi điêu tàn. Tất cả mấy điều đó chỉ là những cuộc cờ của Đức Thượng Đế đã sắp sẵn để rèn luyện chúng ta đặng chúng ta trở thành những vận hà cho sự sống cao cả nhứt của Ngài.
VẬY THÌ SỰ ÍCH KỶ LÀ LUẬT CHỈ HUY SỰ TIẾN HÓA CỦA CON THÚ, CÒN SỰ HY SINH BẢN NGÃ LÀ LUẬT TIẾN HÓA CỦA CON NGƯỜI.


Share:

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu trữ Blog

Translate