Trước khi đưa
ra công án, xin mời các bạn đọc qua tài liệu sau đây: Sơ lược về những giáo chủ
trên thế giới:
1. Zoroaster (Zarathustra), nhà thần bí Ba Tư ở thế kỷ thứ 6
trước Tây lịch (đồng thời với đức Phật và Khổng tử), sáng lập ra Bái hỏa giáo,
bị đâm chết trước bàn thờ khi đang chiến đấu với những bộ lạc ngoại đạo.
(answers.com)...
2.
Socrates: Nhà hiền
triết người Hy lạp, thông hiểu vũ trụ học, thiên văn học, hình học, hình vi
thượng học của thời đó. Ông được thần Delphi giao cho nhiệm vụ giáo hóa con
người thoát khỏi u tối, nhưng ông bị buộc tội tà giáo chống lại nhà nước, làm
hư hỏng tâm trí thiếu niên, và bị xử phải uống thuốc độc chết.3. Phật Thích Ca: Một trong những bậc đại trí tuệ, giác ngộ hùng biện nhất, những lời giảng dạy của ngài là nền tảng cho Phật giáo nhưng lại bị các người Ấn Độ giáo chính thống ném đá, và dòng họ Thích mấy trăm người bị vua Lưu Ly tàn sát.
4. Jesus Christ (Giê Su): Một tên giết người tầm thường là Barnabas được người dân công chính thành
5. Mohammed: Người sáng lập ra Hồi giáo, đời ông bị chính bộ lạc của mình khinh rẻ, sỉ nhục, tìm cách ám sát khiến ông phải bỏ trốn, bị ám sát hụt bằng thuốc độc nhiều lần, bao tử ngài hư hại trầm trọng khiến cho bảy năm cuối cùng, ngài sống trong đau đớn vô cùng.
6. Mansur al-Hallaj (hay Mansoor) nhà thần bí Sufi ở thế kỷ 9, 10, bị giới cầm quyền đóng đinh vì đã tuyên bố: “Ta là Chân lý”. Ông bị xử tội bằng cách thân thể bị cắt từ từ thành nhiều mảnh vụn nhưng vẫn tươi cười cho đến chết.
7. Đức Bab, giáo chủ đạo Babi, (sau là đạo Baha’i) tuyên bố các đấng giáo tổ là những biểu hiện của chính Thượng Đế. Đức Bab bị vua Ba Tư xử tử vào năm 1850.
Vấn đề thảo luận:
Những số phận bi đát của những giáo chủ kể trên mà người đời nay tôn sùng là những bậc giác ngộ, những đấng khai sáng cho nhân loại khiến cho ta phải thắc mắc hoài nghi và phải tự hỏi tại sao lại có chuyện nghịch lý và mâu thuẫn tới như vậy? Đã là những bậc đạo cao đức trọng thì tại sao họ lại không được người đương thời với họ tôn trọng, sao họ phải bị khốn đốn, bị hành hạ, bị sỉ nhục và thậm chí bị bức tử? tình cảnh còn tệ hại hơn người thường; đã là người đại diện cho trời, thế thiên mà hành đạo thì tại sao lại không có ân phước gì của trời, và không có thần, thánh che chở cho họ, tại sao trời, đất đều bạc đãi họ?
Vậy thì ta có nên hay là không nên tu theo họ? Nếu như ta noi gương, đi theo ‘vết chân’ của họ thì có tốt hay có ích lợi gì không hay là ta cũng sẽ phải chịu chung số phận như họ? Và như vậy thì ta có khôn ngoan không? Nếu là người học đạo sáng suốt thì phải biết lấy hay bỏ dở, tránh vết xe đổ, phải tìm hiểu đạo theo tiêu chuẩn khách quan và tinh thần luận lý học chứ không chấp nhận lối giải thích cổ xưa theo truyền thống đức tin vô căn cứ, hay theo kiến chấp và phe phái của những giáo đồ kế thừa, ta hãy đào sâu để tìm hiểu cái đúng sai trong đời sống của các vị giáo chủ đó, xem nó có phù hợp với luật đời và luật siêu hình hay không để giải đáp công án này.
Các bạn hãy mạnh dạn, tự do phát biểu những ý kiến và quan điểm của mình, ý kiến chỉ để bàn thảo chứ không phải để tranh luận nên không có ý kiến đúng hay sai. Tất cả những ý kiến, dù là ý kiến quá khích, đều được đăng để rộng đường dư luận và để góp phần tìm hiểu vấn đề. Sau khi tổng hợp lại các ý kiến thì chúng ta sẽ có được một đáp án chung cho vấn đề, và sẽ có thể đạt được một chút về cái gọi là thượng thông thiên văn, hạ tường địa lý, trung tri nhân sự, nghĩa là hiểu được một chút về đạo lý (quy luật) của trời, đất, và con người.
Tại sao ư? Tại vì sự vô minh
của chúng nhân, mọi sự đổi mới đều bị coi là tà, hoặc bị các thế lực, tinh thần
và tư tưởng bảo thủ lạc hậu chống lại, thậm chí điên cuồng chống lại, dù biết
chúng sai; hoặc bảo vệ quyền lợi của chúng. Đó vốn thuộc về qui luật Vũ trụ,
cái sáng sinh ra, bị cái tối chống lại, cái mới sinh ra bị cái cũ chống lại, thần
thánh sinh ra bị quỷ ma chống lại. Vì sao ư? Vì sự đố kỵ của con người, thậm
chí đố kỵ với cả việc người khác làm từ thiện hơn mình; vì sao ư, tính láo nháo
vô minh của kẻ vô học đã đẩy nhận thức của họ vào con đường bị lôi kéo theo tâm
lý số đông mà không nhận ra mình chống lại Chân Lý. Vì sao ư, vì các Giáo chủ
quá từ bi, trong khi họ chưa thấu cái gọi là: “đại bi là đại ác”-tu cao thấu đạo
trời mới hiểu câu chính trực này. Và đó còn là sự thử thách đối với các đạo sư.
Nhưng các bạn phải biết, tất cả các kẻ chống lại những giáo chủ của Thiên
Thượng xuống trần, linh hồn của chúng đều đã bị ném vào hỏa ngục hoặc bị Chư
Thiên diệt chết sau đó. Đó mới là hình phạt cao nhất chứ cái chết của thể xác
thông qua con đường luân hồi thì chúng ta đã quá quen rồi. Nên, Kỳ này, đừng
hòng những kẻ chống Luật được tha thứ, nếu chúng không hiểu biết, điên cuồng
chống Luật Định Tam Giáo Tòa cùng các Phép Luật khác để lập trật tự Thế Giới
Ánh sáng Mới.
Mấy lời
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét