Biết xuất hồn, chưa chắc đã
có huệ nhãn, tức soi bằng mắt thường bằng huệ; có tha tâm thông khi xuất hồn,
chưa chắc đã có túc mạng thông, tức biết quá khứ vị lai; từ huệ nhãn đến thiên
nhãn còn cách xa nhau cả vạn năm ngàn kiếp; có túc mạng thông còn khó hơn
nhiều. Nếu dùng thần thông mà ngạo diễn hại người, thì kiếp sau cũng di hại lâu
dài. Có thần thông mà không có đạo là hỏng, có tài hại người thì gánh nghiệp
muôn năm; có ngoại cảm mà không có tâm linh thì như người không có đầu, chẳng
biết gốc tích ra sao, cứ thế diễn, nguy hại cho người khác. Học huyền thuật mà
không có đạo đức, khác nào tự chặt tay mình mà không biết!
Cho nên, sau nếu kẻ nào dùng
thần thông hại người, sẽ bị hành phạt rất nặng để làm gương cho Nhân loại về
sau. Tu học huyền môn phải hết sức nghiêm túc, cẩn mật, điều nghiên tâm trí, sự
học, sự tu, sự luyện cho nghiêm chính. Tài càng cao, sứ mệnh càng lớn, trách
nhiệm độ thế càng nhiều; tài càng cao, thì danh lợi càng tránh xa, huyễn ngã
phải bỏ xa, phải gần Trời hơn là gần quỉ ma. Học đến đâu, sám hối cái sai, kiểm
nghiệm đến đó; thi từng phần đánh giá hay dở tốt xấu rõ ràng. Kẻ nào vi phạm
các luật học, phải phạt để sửa chữa.
Sau này Nhân loại tương lai
có thần thông nhiều, ai ai cũng sẽ có, mọi thứ gọi là đồng bói, thầy bà, bùa
bả, các thủ thuật huyền học cũ, sách vở tà mị, kinh sách cũ lạc hậu, triết lậu
phản động, sách phản văn hóa, lý thuyết phản Đại Đồng, tất là nguy hiểm không
cần cho tiến hóa Mới, phải bỏ dứt, vì không ai cần nữa. Nhưng sẽ nảy sinh vấn
đề quan trọng là: Do có thần thông, thì ai cũng như ai, rõ mọi việc, đọc được
tâm tưởng của nhau, giả cũng như thật, tốt cũng như xấu. Một là chấp hay không
chấp; quan tâm hay không quan tâm; soi mói rồi đố kỵ hoặc hạ nhục nhau, trêu
đùa nhau, xâm phạm riêng tư cá nhân nhau, hoặc không; soi mói vào các phần kín
của nhau và đời sống tình dục trong gia đình của nhau, xâm phạm thân thể nhau,
rồi bêu riếu, dở trò ma quỉ, hay là không…
Đây là vấn đề hết sức quan
trọng, vì nếu có chiến tranh, đấu tranh trong huyền môn, cõi vô hình thì còn
gây tai họa không kém gì chiến tranh xã hội!
Vậy phải làm cách nào: Luyện
Đạo đức hết sức nghiêm túc; hành phạt cao nhất đối với kẻ biến chuyện thần
thông thành chuyện nhố nhăng, hại người, không tôn trọng nhân phẩm, danh dự của
người khác. Thiên Hội, Hội đồng Nguyên Lão Tối cao có bộ phận giám sát này cho
đến cấp Công xã, dùng thiên-huệ nhãn quán chiếu, nếu có vụ việc, phải kiểm tra
nghiêm, thầy dạy trong Nội viện phải kiên dạy học trò về điều này. Phải coi
điều có thần thông chỉ là một việc tạm, một phương tiện để tu đạo, thoát Luân
hồi.
Kẻ nào coi thần thông là cứu cánh, là sự háo tài để khoe mẽ, hoặc học cốt
để thỏa trí tò mò, có rồi thì láo nháo hại nhau, u mê hơn trong tham sân si,
đố kỵ, tranh tài, thì phải hành phạt tới cùng. Nếu không tiến bộ mà tiếp tục
gây họa, thì trên kia, Ta cùng các quan sẽ cắt mệnh, để đưa nó về, sẽ có cách
dạy cho nó hoàn nguyên.
Ngoài ra, theo kinh nghiệm
của các thần dân ở trong lòng Địa cầu, họ có một loại gương kính, hoặc đá, màu
sáng bạc ánh hơi vàng trắng, để làm nhà, nhìn từ ngoài vào không thấy, dùng
nhãn chiếu thì khó nhìn vì lóa, đi xuyên vào thì bị chặn lại bởi tia chiếu
trong nhà hoặc trên cao màu trắng đục, nên không thấy gì. Có như thế mới đảm
bảo được sự yên ổn và riêng tư của mỗi gia đình, tôn trọng cá nhân và nhân phẩm
con người. Chúng ta trong tương lai phải nghiên cứu bằng được phương pháp này!
Ngoài ra, phải kiểm tra
nghiêm khắc cá tính học sinh, rồi mới được cho học các phần cao hơn. Sau này,
về rất lâu sau, thì cả Nhân loại mới có thần thông, còn nay, đến cả vạn năm
nữa, vẫn phải áp dụng các biện pháp cần thiết để bảo vệ sự an lạc thật sự của
Nhân loại Mới.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét