Vô minh: Là thiếu hiểu biết,
ngu tối. Nhưng vô minh vì ngu dốt không hiểu mà im lặng lại khác, đằng này có
khi đã ngu dốt rồi còn hay nói; càng ngu dốt càng hay nói, là cái thói tật bị
Thượng đế rất khó chịu. Người Việt Nam có câu ngạn ngữ : “Biết thì thưa thốt,
không biết dựa cột mà nghe”, nhưng nhiều người không biết thực hiện sự khiêm
tốn ấy; hơi động một tý là lao xao, láo nháo, lắm lời bàn ra nói lại, bạ đâu
cũng nói, ăn nói bậy bạ bông phèng, nói năng càn rỡ, tùy tiện, tục tĩu…
Vô minh trong đạo học cũng như kẻ dốt mà chọc ngoáy
vào cỗ máy, tất gây thảm họa. Đã ngu trí, còn khoe tài, càng dốt càng thích thể
hiện ta đây. Tính sỹ diện cao ngạo là do thói ích kỷ và bản ngã cá nhân quá cao
mà ra.
Bản ngã của người có học, có tài là trình độ,
tư duy đúng nhanh gọi là trí thông minh, càng học cao, tài nhiều thì càng hiểu
biết mà nhịn lời, khiêm tốn, không muốn thừa lời thừa hơi cho kẻ ngu tối gian
ác. Thần thánh đôi khi không thể sống chung với kẻ tà quỉ là lẽ đó. Ngạn ngữ
phương Tây cũng có câu: “Không thể mang chuỗi ngọc cho một bầy lợn”-có nghĩa có
cho nó cũng vô ích, làm ngọc bị nhúng bẩn, hỏng ngọc.
Nên, với kẻ ngu tối lắm điều, người chân chính
nên lánh xa và im lặng, tuyệt đối không truyền thụ các tri thức cao quý, các
kinh nghiệm hay tài năng, đặc biệt học huyền môn phải thử thách học trò thật kỹ
mới cho dạy lên cao hơn.
Vô minh đi đôi với loăng quăng, tích cực thì
thành phá hoại. Lê-nin có câu: “Ngu dốt cộng với tích cực thành phá hoại”. Loài
người nói chung có thói tò mò, thích tìm hiểu khám phá tận cùng các bí mật. Nếu
mà nói ra tất cả các bí mật thì sẽ phá hết sự sống trong vũ trụ, vì đôi khi
tính ứng dụng của Thượng đế rất cao. Một đứa trẻ con không thể nói rõ nó được
đẻ ra ở chỗ nào, như thế nào, mà thường nói nó được đẻ ra bằng nách. Đến lúc nó
lớn đến tuổi thanh niên, phải giáo dục giới tính và tình dục cho nó để nó tránh
các điều xấu. Nhưng đôi khi nó lại lợi dụng và chúng ta không cẩn thận là “vẽ
đường cho hươu chạy”-có nghĩa nó sẽ tò mò mà làm thử. Một đứa trẻ còn bé nó
không hiểu điện là thế nào, lên tò mò chọc đinh vào ổ điện, nên bị điện giật,
lần sau nó sợ không dám nghịch nữa. Thì trong vũ trụ, Thượng đế thường dạy các
linh hồn như thế, đôi khi đưa mạng sống của mình để giáo hóa các con, rất đắt
giá. Khi tò mò, con người thích khám phá, nếu nó ích kỷ, thấy cái tạo vật kia
quá cao quý, nó sẽ ganh tỵ và bắt đầu tìm cách chống, phá, ghét bỏ, giống như
kẻ nghèo hèn, chỉ muốn phá nhà mấy ông giàu sang. Pháp luật vũ trụ duy trì các
hình thái ý thức tự giác, đó là đạo đức và pháp lý về nguyên lý gia tộc trong
vũ trụ-còn gọi là đạo lý. Vì Cha Mẹ trời có sinh có dưỡng rõ ràng trong vũ trụ,
tạo nên các linh hồn, nên Thượng đế đòi hỏi các con phải tôn trọng và có tính
chất gia trưởng của ông bố trong đại gia đình. Khi gia đình phát triển thành xã
hội vũ trụ, thì các cộng đồng hình thành các hệ thống niêm lụât của tồn tại mà
Ta gọi là pháp luật. Bắt buộc Thượng đế phải thống soái pháp luật và cơ quan
tối cao thi hành quyền luật của vũ trụ gọi là Thiên đình. Thiên đình là có
thật, là cơ quan lập pháp, hành pháp và tư pháp trong vũ trụ. Không có Thiên
đình thứ hai. Thượng đế ở đâu, Linh Thể Tối cao ở đâu, thì Thiên đình ở đó.
Cao ngạo:
Nhiều
linh hồn quên mất mình là con Cha con Mẹ Trời, lên láo, hoặc coi khinh thứ tình
cảm nguyên thủy cao quý đó, mỗi linh hồn về trời, được giáo hóa trở lại có khi
rất mất công. Đôi khi nó tò mò muốn biết vợ Thượng đế là ai, rồi có ý dâm ố
trong đầu, nó đâu có biết đó là bà mẹ duy nhất của toàn thể Vũ trụ, sinh ra
toàn bộ phần thể vía âm tính của vũ trụ và là bà mẹ duy nhất sinh thành ra
nhiều nhất các linh hồn, cho các con đầu thai làm người. Mẹ là Mẫu Thượng
Thiên-hay là Mẫu Vương Tối cao. Các con được Mẹ sinh ra bằng hoài thai trong
cõi cao, rồi chuyển hóa xuống cõi dưới mà thành người. Nhiều linh hồn cao quý
còn giữ được đặc tính tôn trọng Mẹ, kính Mẹ, nhớ mình có Cha có Mẹ, có nơi về,
nơi tôn kính nhất là được lòng Mẹ, Mẹ bằng lòng, yêu quý mình.
Nhưng nhiều con chó đầu thai làm súc sinh hoặc
làm người mà ngu hơn chó nó về trời, nó không hiểu điều đó. Nó tưởng cứ cướp
được ngôi Thượng đế, thì đồng nghĩa nó phải cướp được hoàng hậu vợ Vua. Nó
không nhớ nó được Mẹ dang chân đẻ ra nó, nên nó đôi khi ngu tối vô minh cao
ngạo.
Nhiều con chó nó ngu dốt, càng ngu càng tham,
càng tham càng ngu, có khi xưng mình là Thiên Chúa, Thượng đế, hoặc đòi tranh
ngôi Thượng đế như tên Luxipher, Co-ve-ry-tức lên AntiChrist trong thời mạt của
loài người thế kỷ 20. Khi nó xưng nó làm Thiên Chúa, nó muốn chọc cái phần nam
tính vào chân của vợ Thượng đế. Nó cũng muốn nó làm cha của toàn bộ vũ trụ,
đồng nghĩa nó bảo nó sinh ra vũ trụ. Nhiều linh hồn ngu dốt, tiểu nông, cơ hội,
nhất là các vong linh tối tăm vô đạo của người Việt Nam-một dân tộc vô đạo,
chưa biết Thượng đế là thế nào, không tôn giáo rất nhiều, đã cổ súy cho lũ ngu
kia và chống Ta.
Khi các thần thánh bị lũ ngu gian hành hạ, hoặc
tìm cách lôi kéo, nhiều tiên đã theo, như thời tên Luxipher phản loạn, có đám
thần thánh sa ngã chạy theo nó. Trong kế hoạch 2000 năm như Khải Huyền đã tiên
tri thì có đám súc vật sẽ là Christ giả và Antichrist-nó sẽ cao ngạo mà nói rằng
nó hoặc chúng nó là Thượng đế, là Thiên Chúa, nó bảo cả vũ trụ này của nó, tất
cả phải theo nó. Vì vũ trụ quá rộng lớn vĩ đại, nhiều của cải và tài sản nhiều
vô kể, nên nó tham, nổi lòng tham lam, cuống quýt tham lam. Khi nó tham quá,
không sao kham xuể, nó nổi lòng ghen với Ta và bắt đầu tìm mọi cách phá tan vũ
trụ-nó có tà thuyết là lập vũ trụ mới của riêng nó, nhưng hạt ô-xy nó không tạo
ra được và vẫn phải thở như mọi con chó.
Nhiều thần thánh đầu thai trở về đã giác ngộ và
lao vào đánh giết chúng đánh chúng như đánh súc vật, vì lý do đơn giản lũ ma
quỉ bảo chúng là Thượng đế, xưng làm cha họ và tạo ra sự sống của họ, điều đó
làm xúc phạm sâu sắc, động đến danh dự, lòng tự trọng, uy tín và bản ngã cá thể
trong lịch sử của họ cũng như của Thượng đế. Trong quá khứ, khi tên
Luxipher-tức Sa-tan phản loạn, đòi Thượng đế trao lại ngôi cho nó, nó đã bị các
thần thánh cho vào địa ngục đánh hàng vạn năm và cho đầu thai súc sinh bị giết
liên tục.
Tất nhiên về mặt nguyên lý, thì vĩnh cửu không
ai thay thế được Ta, về đạo lý thì các con có Cha Mẹ rõ ràng, đó là điều tự hào
không thể ai thay thế được. Và vì vũ trụ quá rộng lớn vĩ đại, sự sống là cái
đích cuối cùng cao quý nhất, nên mọi kẻ xúc phạm Thượng đế thì bị đánh giết rất
lâu dài; và bởi động đến Thượng đế, ngoài danh dự, thì bản mạng của Cha quyết
định sự tồn vong, an ổn của vũ trụ, nên các cơ quan luật pháp, cũng như an ninh
vũ trụ phải bảo vệ tính nghiêm minh của sự sinh tồn; kẻ nào đụng đến Cha Mẹ,
đều bị giết chết rất thảm khốc.
Nên, trong Luật Sinh Tồn này, Ta dạy rõ các con
biết Cha Mẹ Trời thế nào, để tránh cao ngạo, vô minh, láo khoét, tham lam đòi
nâng mình ngang làm bố trong vũ trụ, hoặc đòi sánh, chiếm ngôi vị của Thượng
đế-đồng nghĩa là sự tàn sát và tiêu hủy, đánh giết thảm khốc ma quỉ.
Các con là các Linh hồn đầu thai, chớ dại mà
xưng mình là thần thánh, hoặc xưng mình là Thượng đế, Ngôi Hai-nếu không có Sắc
lệnh hợp luật và có sự minh chính đúng luật. Khi Ta giáng thế, nhập thể, điển
giáng, các thầy ngoại cảm phải biết ai là ai, Cha là thế nào, ma là thế nào,
lẫn Cha với ma cũng không được mà lẫn ma làm cha thì khốn cùng cho các con, nên
chưa rõ chưa biết chớ dại mà theo kẻ xưng mình là Thiên Chúa, Thượng đế, để
tránh sa vào đường tà mị, tà ma, hay quỉ ma lôi kéo, xui khiến.
(TC)