Những lời giáo huấn nầy rất chơn thật, nên tôi hân hạnh đem chia sớt cùng các bạn đồng chí hướng với tôi, muốn học tập để phụng sự.
Nếu bạn muốn giúp người đắc lực mà không hại đến bản thân bạn, bạn hãy để ý đến ba nguyên tắc sau đây hướng dẫn bạn trong công việc phụng sự.
1. Cái vui lớn nhứt của bạn phải là được tiến trên đường phụng sự.
2. Bạn phải nhận thấy có một mãnh lực to lớn hơn mãnh lực của chính bạn, mãnh lực nầy thâm nhập trong người bạn đầy uy lực để phụng sự.
3. Bạn hãy nhìn thấy mọi người đều đồng một Bản tánh thiêng liêng như bạn.
***
Bạn nên nhớ rằng tất cả những điều bạn đã nói hoặc nghĩ về người khác, có thể đã được nói hoặc nghĩ về bạn.
***
Khi bị sỉ nhục, bất cứ bằng cách nào, ta nên nhớ rằng, kẻ sỉ nhục người, thường đau khổ nhiều hơn người bị sỉ nhục.
***
Đừng để cho mãnh lực thương yêu của bạn đối với người khác làm mất thăng bằng của bạn hoặc của người đó. Khả năng phụng sự của bạn phải tăng chớ không được giảm.
***
Khi cho ai vật gì, bạn đừng bắt buộc kẻ ấy phải giữ để làm của riêng tư. Hãy vui mừng nếu thấy vật ấy được đem tặng người khác và làm cho họ sung sướng.
***
Khi bạn hành động để giúp đỡ một người nào, bạn hãy cố gắng tự đồng hóa với lý tưởng đó, nhờ nó bạn sẽ có sức mạnh để giúp đỡ. Như thế, bạn sẽ đạt được lý tưởng của bạn và đồng thời bạn sẽ giúp đỡ chắc chắn hơn.
***
Đừng tìm biết kết quả về công việc phụng sự của bạn và đừng buồn phiền nếu người được bạn giúp đỡ không thốt một lời cám ơn. Bạn phụng sự linh hồn chớ không phải xác thể, bạn sẽ luôn luôn nhận được sự biết ơn của linh hồn ngay cả khi làn cho môi bất động.
***
Đừng bao giờ cầu cạnh để được tình thương của người bạn yêu mến. Nếu tình yêu của bạn đối với họ chơn thành thì sớm muộn gì nó cũng thâm nhập tâm họ và gợi lên một sự hồi đáp. Nếu tình yêu đó chỉ thoảng qua thì tốt hơn nên tránh cho họ nỗi khổ đau, khi một ngày kia, họ biết mối tình tan vỡ.
***
Bạn nên nhớ : không ai có thể giúp đỡ thật sự nếu chưa bắt đầu đạt được tánh tự chủ.
***
Cách phụng sự hay nhứt là làm cho gánh nặng của người nhẹ bớt, chớ không phải bãi bỏ nó đi.
***
Bạn sẽ giúp đỡ người khác đắc lực hơn bằng cách đi sâu vào lý tưởng của họ. Chính nhờ cái phần tốt đẹp nhứt trong ta mà ta có thể phụng sự hay nhứt. Thế giới có bao nhiêu người để giúp đỡ thì có bấy nhiêu cách giúp đời.
***
Thời giờ thuận tiện để phụng sự lúc nào cũng có, dầu cho ta không luôn luôn gặp dịp làm việc thiện, ta vẫn có thể giữ một thái độ nhân từ.
***
Một người càng ít nghĩ đến mình bao nhiêu thì thật sự người ấy càng làm cho mình tiến bộ bấy nhiêu. Mỗi hành vi nhỏ nhặt để giúp ích sẽ đem lại cho người chủ động một quyền năng phụng sự lớn lao hơn.
***
Nếu một người nào đó từ khước cách thức bạn giúp đỡ y, bạn hãy thử tìm một hình thức phụng sự khác. Lòng ao ước của bạn là phụng sự y, chớ không phải buộc y phải chấp nhận cách giúp đỡ nào đó.
***
Đừng ngại mà không giúp đỡ người đang cần bạn, dầu bạn có quen biết y hay không. Sự nguy khốn làm cho y trở nên người huynh đệ của bạn; sự rụt rè của bạn là một hình thức tự cao có thể ngăn bạn nâng đỡ y trong đau khổ.
***
Đừng tự nhủ : ngày nay đã giúp ích nhiều rồi. Tốt hơn hãy tự hỏi : Sao ta không thể làm nhiều hơn nữa. Hãy nghĩ đến cái ít oi kỳ thật bạn đã làm để giảm bớt sự đau đớn khốn cùng hiện hữu trên thế giới.
***
Những đệ tử ưu tú của các Đấng Chơn Sư đều là những vị chỉ huy xuất sắc cho những người ít hiểu biết hơn họ, vì không ai có thể chỉ huy khôn khéo mà trước kia không tập vâng lời.
***
Cách thuyết phục hữu hiệu hơn hết để cho một người khác nghe theo một lời khuyên chính đáng, là cách tự mình đã làm theo lời khuyên đó.
***
Nếu bạn muốn người ta tin hảo ý của bạn, bạn hãy tin hảo ý của họ.
***
Không ai có thể cảm thấy mình bị lăng nhục trừ ra khi mình tự đặt dưới sự lăng nhục đó. Sự xúc phạm là kết quả của tính chất thấp hèn không thể cảm động đến tính chất thanh cao.
***
Khi bạn tưởng mình khá hơn người khác vì lẽ bạn tập phụng sự, còn họ thì hình như họ không cùng đi một đường với bạn, chính ngay lúc đó bạn đã ngưng phụng sự rồi.
***
Công việc phụng sự chơn thật cốt ở chỗ giúp người khác dự vào đời sống bên trong của chúng ta, chớ không phải trực tiếp hay gián tiếp tự đặt mình làm một gương mẫu cho người khác theo.
***
Tốt hơn ta nên khởi sự làm trước rồi sẽ nói sau, nhưng thường thường hành động và giữ im lặng là hay nhứt.
***
Tư cách của người phụng sự chỉ có thể xét đoán theo cách người ấy cư xử hằng ngày trong gia đình chớ không phải chiếu theo số sách người ấy đã viết, danh tiếng người ấy đã có, cũng chẳng phải do những bài diễn thuyết và những công việc của người ấy làm trước công chúng. Những công việc lớn lao được nhiều người biết không làm cho con người thành ra cao cả mà chính là do những công việc nhỏ nhặt hằng ngày làm trong sự quên mình, có lẽ không ai chú ý tới.
***
Người nào sẵn lòng hi sinh giúp đỡ, phải sẵn sàng từ bỏ tất cả những thứ gì mình có để được đặc ân phụng sự.
***
Một người có thể đòi hỏi bạn giúp đỡ nhiều cách, nhưng bạn sẽ giúp đỡ y hữu hiệu hơn hết bằng cách giúp y những thứ gì y cần dùng hơn là những thứ gì y mong ước, mặc cho hình thức giúp đỡ của bạn có vẻ làm cho y không vừa lòng. Tuy nhiên, bạn hãy cố gắng làm cho công việc phụng sự của bạn được chấp nhận.
***
Mang đến cho một người sự giúp đỡ đúng ra thuộc về kẻ khác, điều đó không phải là sự giúp đỡ chơn thật. Nhiều người sẵn sàng giúp đời, họ dùng tất cả phương tiện trừ ra cái chính đáng. Họ bỏ qua những người họ phải giúp để phụng sự những người mà họ thích giúp.
***
Giá trị của một ngày tính theo giá trị của công việc đã được hoàn tất.
***
Trên đời nầy, không ai là người không cần dùng đến một vật gì và cũng không ai là người không có thể cho ra một vật gì.
***
Khi bạn cố giúp đỡ một người nào đó, bạn chớ nên sốt ruột bởi sự yếu kém của y. Chính vì y yếu kém, bạn mới có đặc ân phụng sự y, nếu không thì y đâu cần đến sự giúp đỡ.
***
Không có sự đau khổ nào mà không chứa đựng hứa hẹn của một niềm vui trong tương lai, cũng như không có sự yếu kém nào mà một ngày kia không trở thành một đặc tính cao quí.
***
Khi bạn giúp đỡ một người nào đó, bạn hãy rán nhớ lại rằng : sức lực y dùng để làm việc xấu, có thể nhờ bạn mà trở thành sức lực dùng để biểu lộ một đức tính tốt. Bạn không thể thay đổi chính sức mạnh ấy nhưng bạn phải cố gắng thay đổi hình thức và chiều hướng của nó.
***
Nhờ những phương tiện riêng của bạn, bạn giúp đỡ ngay một chút; sự đó còn có giá trị hơn là sự suy nghĩ suông rằng : bạn sẽ giúp đỡ nhiều hơn khi tài nguyên của bạn dồi dào.
***
Cách giúp đỡ hay nhứt mà bạn có thể dành cho người khác là cách biểu lộ ngay trong tính tình bạn những đức tính mà y thiếu sót.
***
Có một cách thử để biết giá trị việc giúp đỡ hằng ngày của bạn đối với tha nhơn; đó là cách quan sát ngày nầy qua ngày kia để xem bạn có thể tự cảm thấy mình yên tĩnh hơn, thỏa mãn hơn, sung sướng hơn và khoan thứ hơn xưa hay không ?
***
Thế gian đòi hỏi mỗi người phải cố gắng hết sức để phụng sự đắc lực chớ không phải muốn ta dùng trọn vẹn sự cố gắng lớn lao thuộc về phần người khác. Khi bạn làm tất cả điều bạn có thể làm, đó là bạn làm đầy đủ bổn phận của mình.
***
Nếu một người nào từ khước sự giúp đỡ của bạn hiện giờ thì đó không phải là lý do khiến bạn từ chối không giúp đỡ y về sau. Kẻ nào từ chối không nhận giúp đỡ, cuối cùng sẽ ở vào tình trạng cần sự giúp đỡ hơn ai hết.
***
Hãy thận trọng trong cách bạn từ chối một sự giúp đỡ tự do với lòng yêu mến, vì khi nhận được sự giúp đỡ, người ta cũng phụng sự, in như khi chính mình giúp đỡ kẻ khác vậy.
***
Khi bạn đã phụng sự với tất cả sự khôn ngoan và nhiệt thành, thì bạn đừng lo lắng về vấn đề kết quả, bởi sự trong sạch của sự giúp đỡ thu hút ân huệ cho bạn và ban rải ân huệ cho người bạn đã giúp đỡ.
***
Phần thưởng cao quí hơn hết của việc giúp đỡ là sự tăng trưởng quyền lực mến yêu của chúng ta, do đó chúng ta có thêm sức mạnh để phụng sự.
***
Một người không thật sung sướng thì không thể thật sự giúp đỡ.
***
Một sự giúp đỡ do tấm lòng mến yêu nhưng kém khôn ngoan, sẽ không làm hại người mà bạn đã tìm cách giúp đỡ. Sức mạnh của tình thương che chở người đó khỏi bị thiệt hại gây ra do sự bất cẩn.
***
Thật sự tha lỗi cho một người là ở chỗ rán sức mình với tấm lòng thương mến tránh cho người đó về sau khỏi phạm vào sự yếu đuối mà ta đã thứ tha.
***
Đôi khi, nhưng thực hiếm, bổn phận chúng ta phải xét đoán những người khác; luôn luôn bổn phận chúng ta là giúp đỡ họ.
***
Nếu bạn muốn thử thách tinh thần tiến bộ của bạn, bạn hãy thử xem có nắm lấy cơ hội phụng sự nhiều hơn lúc trước hay không ?
***
Khi bạn chỉ trích hình thức phụng sự của một người nào đó, có lẽ bạn quên rằng y giúp đỡ những kẻ mà hình thức phụng sự riêng của bạn không thể giúp họ được.
***
Đừng ngại gì khi bạn công bố nguồn gốc sự cảm hứng riêng tư đã thúc đẩy bạn phụng sự, bởi vì khi bày tỏ căn nguyên hạnh phúc của mình tức đem hiến cho đời một trong những lễ vật tốt đẹp nhứt.
***
Mỗi việc bạn giúp đỡ một người nào đó với tấm lòng yêu mến là một vị thần hộ mệnh do bạn tạo ra và đặt gần y để khuyến khích và phò hộ. Bạn càng đặt nhiều tình thương trong việc giúp đỡ thì bạn càng làm cho vị thần đó sống động và tồn tại lâu dài hơn để khuyến khích và phò hộ.
***
Bạn đừng tưởng chỉ có những người giúp ích mà ta trông thấy mới là người phụng sự. Có vài công tác phụng sự lớn lao nhứt mà không ai thấy được.
***
Nếu bạn để một công tác giúp đỡ qua ngày mai không chừng bạn sẽ mất một cơ hội phụng sự, vì nếu công tác đặc biệt đó không được hoàn tất hôm nay, qua đến ngày mai nó không còn cần thiết nữa.
***
Một trong những công việc thường bị qên lãng nhứt là sự chú ý suy nghĩ đến một người sang thăm viếng bạn. Khi bạn chăm chú nghe những điều mà người ta muốn trình bày thì một nửa công việc phụng sự đã được hoàn tất.
***
Khi bạn đau khổ, bạn hãy cố nhớ lại rằng, mặc dầu khó khăn bạn đã lợi được một quyền năng tăng trưởng để thông cảm những nỗi khổ đau của người khác. Khi bạn đã trải qua một sự đau đớn nào rồi thì ít ra, trong mức khổ tâm đã gánh chịu, bạn cũng có thể hiểu rõ hơn nỗi đớn đau gây ra do một sự khổ não giống như của bạn.
***
Có hai phương diện của sự hòa thuận mà những người muốn phụng sự phải hiểu biết : phương diện đau khổ và phương diện vui mừng. Phương diện trước dạy cho ta biết một cuộc chiến đấu chung mà tất cả phải chia sớt, phương diện sau công bố một một mục đích chung mà mọi người cần phải hướng tới.
***
Sự xét đoán của người đời về những hành động phụng sự của bạn kém quan trọng vô cùng đối với sự xét đoán của lương tâm bạn.
***
Nhiều người mong muốn phụng sự và có thể phụng sự ở một nơi mà họ chỉ định : thử hỏi trong số những người đó, có bao nhiêu người mong muốn và có thể phụng sự ở bất cứ nơi nào ?
***
Cũng như những bông hoa tươi đẹp tìm thấy nơi vùng đất khô khan, việc làm cao quí nhứt là sự giúp ích đúng lúc và ở nơi nào cần thiết nhứt.
***
Một ngọn lửa nhỏ chiếu sáng rực rỡ trong khung cảnh tối tăm như thế nào thì một việc thiện nhỏ cũng chói lòa giữa vòng ích kỷ như thế ấy.
***
Xung quanh bạn càng xấu xa bao nhiêu thì càng cần thiết tô điểm nó cho tốt đẹp bấy nhiêu, bằng những hành vi phụng sự.
***
Nếu bạn không thể tìm ra cơ hội để phụng sự nơi bạn đang ở thì bạn sẽ không tìm thấy cơ hội phụng sự ở nơi bạn thích đến.
***
Thật rất cô đơn và khổ sở cho kẻ nào ở đời nầy nhận được nhiều sự giúp đỡ mà không hề giúp được cho ai việc gì.
***
Ta phụng sự tại cõi hồng trần bằng hành động, tại cõi vía bằng thiện cảm, tại cõi trí bằng sự hiểu biết.
***
Ngày sống của bạn tốt đẹp là nhờ tùy thuộc hành vi giúp đời của bạn cũng như tùy thuộc ánh sáng chói lòa của mặt nhựt.
***
Cái chìa khóa tốt nhứt để từ rạng đông, mở rộng kho tàng hạnh phúc cho mỗi ngày, ấy là một vài việc thiện nhỏ được hoàn thành với nhiệt tâm và lòng mến yêu.
***
Cũng như lòng thương xót, việc phụng sự ban ân huệ hai lần. Nó ban ân huệ cho người đưa ra và ban ân huệ cho kẻ thọ lãnh.
***
Ta đạt được sự hiểu biết về cái Ngã bên trong bằng công việc phụng sự của cái Ngã bên ngoài.
***
Những hành động phụng sự chơn thật nhứt là những hành động mà chúng ta làm một cách tự nhiên.
***
Phụng sự là biểu lộ một đức tính hòa hợp với bổn phận đối với những người xung quanh. Thí dụ, đối với người hiểu biết hơn bạn thì sự biểu lộ tình thương chơn thật nhứt là sự kính trọng; đối với người hiểu biết kém hơn bạn thì sự biểu lộ tình thương chơn thật nhứt là sự che chở.
***
Một số người phụng sự chỉ vì thấy xung quanh tỏ dấu thán phục hoặc tán đồng; một số khác, phụng sự chỉ vì được thúc đẩy bởi nhu cầu của những kẻ xung quanh.
***
Trong những ngày hạnh phúc, người ta có bằng hữu cũng như có những người phụng sự. Ta hãy khảo sát lương tâm mình để suy xét coi có một phần ích kỷ nào trong sự ham muốn phụng sự của ta không ?
***
Đôi khi, chúng ta khó hiểu rằng, một người không có bằng hữu cần đến sự thương mến của chúng ta hơn là kẻ có nhiều bạn bè. Nếu y không thể kết bạn với ai thì đó là lý do khiến chúng ta nên kết bạn với y.
***
Những người nghĩ rằng mình phải được kẻ khác đối đãi tử tế hơn, thường thường chính những người đó phải đối xử tử tế hơn với kẻ khác.
***
Một trong những dấu hiệu chơn thật nhứt của tình thương trong sạch là có thể xin một đặc ân của một người bạn hữu mà không bị hiểu lầm.
***
Thượng Đế ghi nhận tất cả công tác phụng sự, con người chỉ ghi nhận những công tác nào họ có thể hiểu được và tán thành.
***
Công tác phụng sự của đa số người đời bắt nguồn từ thói quen, nhưng công tác phụng sự của chúng ta phải bắt nguồn từ tình thương mến.
***
Tiếng kêu gọi của nhu cầu là sự đau khổ; tiếng kêu gọi của phụng sự là tình thương.
***
Trong khi bạn sửa chữa lỗi lầm của người khác, bạn hãy tưởng tượng chính bạn đã phạm lỗi lầm đó.
***
Đừng nói về người khác những điều mà bạn không muốn đem những điều đó nói với chính họ.
***
Sự hiểu biết duy nhứt có giá trị là sự hiểu biết đem con người lại gần với nhau trong tình bác ái.
***
Bạn chẳng hiểu biết gì hơn người khác nếu bạn không yêu mến và không phụng sự khá hơn họ.
***
Những người học thức rộng không tự đắc vì họ biết mình còn dốt nhiều.
***
Nếu nhờ địa vị mà bạn có quyền hành đối với vài người, thì bạn nên nhớ rằng địa vị của bạn có thể đem đến cho bạn sự xưng tụng của các người đó, nhưng chỉ có đức hạnh của bạn mới mang đến cho bạn lòng mến thương của họ mà thôi.
***
Khi bạn sống giữa những người xa lạ, hãy nghĩ làm sao cho bạn được xứng đáng với lòng tử tế của họ hơn là bạn cảm họ bằng sự quan trọng của giá trị bản thân.
***
Tôn thờ Thượng Đế tức là phụng sự các cõi Ngài tạo lập ra.
***
Nếu bạn có gan nhìn nhận lỗi mình thì người khác sẽ vui lòng nhìn nhận đức tính của bạn.
***
Nếu bạn cảm thấy tự đắc về ảnh hưởng của mình đối với người khác, bạn hãy xem coi địa vị bạn và tính nết bạn dự được phần nào trong ảnh hưởng đó. Người ở địa vị cao đều có ảnh hưởng bằng cách nầy hay cách khác.
***
Hãy cẩn thận, đừng biệt đãi một người nào mà có thiệt hại cho bổn phận.
***
Sự tận tâm chơn thật là sự tận tâm của kẻ hi sinh phụng sự chớ không phải của kẻ tìm kiếm sự nâng đỡ.
***
Tốt hơn ta nên khởi sự hòa mình với công việc hơn là than phiền công việc không hòa hợp với chính ta.
***
Kết quả của sự tham thiền chơn chánh đem lại một quyền năng phụng sự càng ngày càng tăng trưởng và làm cho chúng ta tự mình bớt chú trọng đến sự tiến bộ cá nhơn.
***
Những người tỏ ra bất mãn về cách tri ân của kẻ khác đối với những sự giúp đỡ của mình, những người đó hãy còn chưa hiểu thế nào là phụng sự chơn chánh.
***
Bạn hãy cố gắng giúp ích nhiều hơn lời bạn hứa hẹn.
***
Hành động nào ngăn cản bạn làm đầy đủ bổn phận thì không phải là một công tác phụng sự chơn chánh.
***
Trong những giai đoạn khó khăn của đời sống, một lòng thiện cảm lặng lẽ thường có giá trị hơn một sự hoạt động thiếu hiểu biết.
***
Những người tưởng rằng không có công việc phụng sự phải làm, những người đó thường hay quên sự hiện tồn của thú cầm và thảo mộc.
***
Những người không có thời giờ để giúp đỡ, thường tìm đủ mọi phương cách để có thời giờ thọ lãnh.
***
Một trong những công tác phụng sự hiếm có nhứt đó là sự tránh xét đoán một người trước khi nghe họ phân trần.
***
Bệnh hoạn giúp chúng ta hiểu rằng công tác phụng sự vẫn có trong thái độ của tinh thần cũng như trong hoạt động của thân thể.
(st)