Trời khai Đạo vào thời mạt hậu,
Dụng điển mầu soi thấu quần sinh,
Dụng lằn Thiên Điển diệu linh,
Chuyển truyền Tâm Pháp Chơn Kinh vô lời.
Kinh Vô Lời Thầy Trời khải thị,
Là Chơn Truyền Huyền Bí Kỳ Ba,
Là nền Chánh Pháp Ma Ha,
Vô Vi Đại Đạo không Ta không Người.
Đó là nền Đạo Trời thâm viễn,
Các con hành sẽ hiển diệu mầu,
Là cơ Đại Đạo cao sâu,
Luyện Hồn luyện Tánh đặng vào Chơn Tâm.
Tâm Đạo vốn cao thâm khó ngộ,
Muốn tìm vào tận chỗ Tâm Mầu,
Trước tua phải khá luyện trau,
Mượn hình Nhân Thể leo cao Thang Trời.
Thang Trời nơi thân người khá rõ,
Sinh làm người phải tỏ Nguồn Chân,
Phải biết Máy Nhiệm nơi Thân,
Thân người là máy để phăn đường về.
Thân bao gồm nhiều bề nhiều lớp,
Trước trui rèn cái khớp đầu tiên,
Cho thân ích thọ diên niên,
Đủ ngày đủ tháng luyện chuyền lớp trong.
Luyện lần lần cho xong bảy lớp,
Luyện chừng nào đến khớp cuối cùng,
Pháp Thân Chơn Thể nhập cung,
Nhập nguồn Đại Điển Huyền Khung Máy Trời.
Đường tu luyện nhiều đời nhiều kiếp,
Đến giai tầng hòa hiệp Âm Dương,
Đó là giai đoạn cuối đường,
Cần đến Nhân Thể Âm Dương luyện giồi.
Lý Âm Dương đồng ngôi đồng vị,
Âm Dương bình yếu chỉ Đạo Mầu,
Âm Dương tương khắc tương giao,
Âm Dương Nhị Lý tương trao tương điều.
Cứ chuyển vận theo chiều tiến hóa,
Đến chừng nào Nhân Quả triệt tiêu.
Không còn phân cách đôi chiều,
Âm Dương hiệp nhứt vượt siêu Khôn Càn.
Càn Khôn vượt thẳng đàng lên nữa,
Ra khỏi vòng cương tỏa Nghiệp - Duyên,
Thẳng đường trực chỉ Huyền Thiên,
Nhập vào cảnh giới tuyệt huyền tuyệt linh.
Tu một kiếp Ngọc Kinh trở lại,
Gặp Đạo Thầy thì phải quyết hành,
Hành cho đến chỗ viên thành,
Có Thầy dẫn dắt chỉ rành đường đi.
Con chỉ cần khắc ghi lời dạy,
Giữ hành y một mảy chẳng rời,
Trong Tâm luôn tưởng có Trời,
Giữ dòng giao cảm thời thời chẳng ly.
Lòng dặn lòng từng li cẩn cẩn,
Quyết một lòng cần mẫn luyện trau,
Hành y pháp Đạo một màu,
Không xê không dịch lúc nào cũng tu.
Tu như vậy công phu mới đủ,
Đủ phân lường mới rũ sạch trần,
Luyện Tâm luyện Tánh luyện Thân,
Vào ra chặt giữ cân phân mọi bề.
Tu kín cất Thầy phê từng điểm,
Tu đủ đầy Thầy kiểm từng phần,
Luyện Thân luyện Khí luyện Thần,
Tâm an Thân định giải Trần đoạn Duyên.
Nhập vào cảnh Thiêng Liêng huyền nhiệm,
Công đủ đầy Thầy điểm Pháp Linh,
Thọ truyền Diệu Pháp Tâm Kinh,
Luyện cho thoát tục đăng trình về nguyên.
Dụng điển mầu soi thấu quần sinh,
Dụng lằn Thiên Điển diệu linh,
Chuyển truyền Tâm Pháp Chơn Kinh vô lời.
Kinh Vô Lời Thầy Trời khải thị,
Là Chơn Truyền Huyền Bí Kỳ Ba,
Là nền Chánh Pháp Ma Ha,
Vô Vi Đại Đạo không Ta không Người.
Đó là nền Đạo Trời thâm viễn,
Các con hành sẽ hiển diệu mầu,
Là cơ Đại Đạo cao sâu,
Luyện Hồn luyện Tánh đặng vào Chơn Tâm.
Tâm Đạo vốn cao thâm khó ngộ,
Muốn tìm vào tận chỗ Tâm Mầu,
Trước tua phải khá luyện trau,
Mượn hình Nhân Thể leo cao Thang Trời.
Thang Trời nơi thân người khá rõ,
Sinh làm người phải tỏ Nguồn Chân,
Phải biết Máy Nhiệm nơi Thân,
Thân người là máy để phăn đường về.
Thân bao gồm nhiều bề nhiều lớp,
Trước trui rèn cái khớp đầu tiên,
Cho thân ích thọ diên niên,
Đủ ngày đủ tháng luyện chuyền lớp trong.
Luyện lần lần cho xong bảy lớp,
Luyện chừng nào đến khớp cuối cùng,
Pháp Thân Chơn Thể nhập cung,
Nhập nguồn Đại Điển Huyền Khung Máy Trời.
Đường tu luyện nhiều đời nhiều kiếp,
Đến giai tầng hòa hiệp Âm Dương,
Đó là giai đoạn cuối đường,
Cần đến Nhân Thể Âm Dương luyện giồi.
Lý Âm Dương đồng ngôi đồng vị,
Âm Dương bình yếu chỉ Đạo Mầu,
Âm Dương tương khắc tương giao,
Âm Dương Nhị Lý tương trao tương điều.
Cứ chuyển vận theo chiều tiến hóa,
Đến chừng nào Nhân Quả triệt tiêu.
Không còn phân cách đôi chiều,
Âm Dương hiệp nhứt vượt siêu Khôn Càn.
Càn Khôn vượt thẳng đàng lên nữa,
Ra khỏi vòng cương tỏa Nghiệp - Duyên,
Thẳng đường trực chỉ Huyền Thiên,
Nhập vào cảnh giới tuyệt huyền tuyệt linh.
Tu một kiếp Ngọc Kinh trở lại,
Gặp Đạo Thầy thì phải quyết hành,
Hành cho đến chỗ viên thành,
Có Thầy dẫn dắt chỉ rành đường đi.
Con chỉ cần khắc ghi lời dạy,
Giữ hành y một mảy chẳng rời,
Trong Tâm luôn tưởng có Trời,
Giữ dòng giao cảm thời thời chẳng ly.
Lòng dặn lòng từng li cẩn cẩn,
Quyết một lòng cần mẫn luyện trau,
Hành y pháp Đạo một màu,
Không xê không dịch lúc nào cũng tu.
Tu như vậy công phu mới đủ,
Đủ phân lường mới rũ sạch trần,
Luyện Tâm luyện Tánh luyện Thân,
Vào ra chặt giữ cân phân mọi bề.
Tu kín cất Thầy phê từng điểm,
Tu đủ đầy Thầy kiểm từng phần,
Luyện Thân luyện Khí luyện Thần,
Tâm an Thân định giải Trần đoạn Duyên.
Nhập vào cảnh Thiêng Liêng huyền nhiệm,
Công đủ đầy Thầy điểm Pháp Linh,
Thọ truyền Diệu Pháp Tâm Kinh,
Luyện cho thoát tục đăng trình về nguyên.