Hội đồng Andromeda bắt giữ Thiên thần sa ngã Sam’el – “Thánh Germain” và “Sananda”



As'bel hay còn được biết đến với tên "Ashtar" có một người bạn đời trong nhà giam Galactic: một thiên thần sa ngã Sam'el, xuất hiện với hình ảnh "Thánh Germain" hoặc "Sananda," những sinh mệnh giả danh ánh sáng, lừa dối qua những ngôn từ tốt đẹp, một bậc thầy vĩ đại với những disinfo và sự lừa dối. Trong tuần vừa qua, Thưa các anh em Áo choàng trắng, Rồng trắng, các Hiệp sĩ Ánh sáng, Những người con gái của Phoenix, The Born 250, the Accomplished 505, và Những người con trai của Waters Mystic, với sự giúp đỡ từ những người Arcturus , Plejaran, và các chiến binh Procyon, với 80% trong tổng số 144 000 sinh mệnh thức giấc, đã cản trở tất cả những nỗ lực của Sam'el/Germain và Cabal để tạo ra một địa ngục trên trái đất: ba quả bom hạt nhân được đặt ở Chicago đã bị vô hiệu hoá, chắc chắn sẽ làm các thành viên gia đình Bush và  Rockefeller thất vọng khi các mã đã được gửi nhưng không có gì xảy ra; 200 bản sao được sử dụng để chiếm sân bay Denver đã bị ngăn chặn, sự phá hủy nhà máy điện hạt nhân Fukushima và San Onofre, khiến phóng xạ lan ra khắp Thái Bình Dương đã bị ngăn chặn, những kho chứa hàng tấn vàng bí ẩn được tìm thấy tại Fort Knox và Cục Dự trữ Liên bang để đảm bảo đồng đô la sẽ không sụp đổ.
Những sự kiện này đã cản trở nỗ lực xuất hiện trên tất cả các kênh truyền hình và Internet và trong những giấc mơ của nhiều người về sự Tái Lâm của Christ Emmanuel Joshua Issa, hay còn gọi là Chúa Jesus của Thánh Germain.
Sam'el xuất hiện với hình ảnh Thánh Germain hoặc Sananda, cùng với một thực thể thứ ba, Gader'el, cũng đã xuất hiện với hình ảnh là Sananda hoặc Thánh Germain; thành viên thứ ba trong bộ tam ma quỷ với kẻ đã bị bắt As’bel. (Lucifer 22, 27). 
Hiện vẫn còn một cơ hội khi Sananda cố gắng gây ra sự phá hủy và lừa dối nhiều người ông ta là Chúa Christ, như ông đã từng làm trước đó:
Dù theo cách nào, kế hoạch xuất hiện của họ cho một sự lừa dối tuyệt vời ngày 27 tháng 5 đã kết thúc.



 Trong hàng trăm năm, Sam'el khiến cho những môn đồ  tin ông là một sinh mệnh ánh sáng, trong khi thực hiện công việc chống lại con người qua các kênh thần giao cách cảm. Ông chưa bao giờ là Hesiod một nhà thơ lớn của Hy Lạp, Merlin một phù thủy hoặc Francis Bacon/Shakespeare.
-Tại thời điểm Enoch, đồi bại của con người bắt đầu leo ​​thang vì những hành động của các thiên thần sa ngã.
Một số tên của các thiên thần sa ngã: 
Jeqon (Lucifer 23) , Shemhazai (Lucifer 26), Azazel (Lucifer 72), Kawkabel (Lucifer 28), Ezekeel (Lucifer 64), Arakiel (Lucifer 55), Seriel (Lucifer 78), Penemue (Lucifer 83), Kasdeja (Lucifer 92), Uzza (Tartarus 15), ... như lần đầu tiên ghi nhận có khoảng 200 Watchers người ban đầu đã giảm từ "bất động sản cao" trái đất, đã được ở vị trí của mình là linh hồn ma quỷ trên trái đất.
Các quỷ này đã tiêu thụ tài sản của loài người, từ đầu! họ đã trở thành thẩm phán và các nhà lãnh đạo của chúng tôi, giáo viên, chính trị gia, nhà khoa học ...
Đàn ông giống như các thiên thần được tạo ra, tuy nhiên, thông qua kiến ​​thức mà họ bị hư mất, những gì chúng ta đã học được từ đầu đã được từ "những thiên thần sa ngã" kiến ​​thức thật sự thuộc về Thiên Chúa
Share:

Bắn rơi Su-24: Thêm những Sự Thật gây Sốc từ phương Tây

Truyền thông phương Tây đều đồng loạt lên tiếng vạch mặt những ý đồ của Ankara trọng vụ bắn rơi Su-24 ở Syria và ủng hộ Moskva.  

Tổng thống Putin đúng khi cáo buộc Thổ Nhĩ Kỳ đồng lõa với IS
Tạp chí quốc phòng hàng đầu của Mỹ Defense ngày 28/11 đã đăng tải bài viết phân tích cụ thể những diễn biến liên quan đến vụ việc Su-24 Nga bị bắn rơi và khẳng định Tổng thống Putin đã đúng khi nói rằng, trên thực tế, Thổ Nhĩ Kỳ đang ủng hộ IS và cung cấp vũ khí cho chúng để tấn công khủng bố ở Syria.
Theo tạp chí này, sau khi chiến đấu cơ Su-24 của Nga bị bắn rơi, Chính phủ Nga đã chỉ trích gay gắt hành động này của Thổ Nhĩ Kỳ. Tổng thống Putin đã gọi đó là “đòn đâm sau lưng Nga của những kẻ đồng lõa với khủng bố”.
Ngay sau đó, Moskva đã tiết lộ với thế giới những gì mà phương Tây bấy lâu nay vẫn im lặng về bản chất của Tổng thống Thổ Nhĩ Kỳ Recep Tayyip Erdogan và vai trò đầy mâu thuẫn của ông ta trong cuộc chiến chống IS.
Ban roi Su-24: Them nhung su that gay soc tu phuong Tay
Báo Mỹ khẳng định Tổng thống Putin đúng khi cáo buộc Thổ Nhĩ Kỳ đồng lõa với IS. Ảnh: RIA Novosti.
Theo tờ Defense One, sở dĩ Mỹ và phương Tây cố tình “phớt lờ” những hành động của Thổ Nhĩ Kỳ là bởi vì nước này cho phép NATO sử dụng lãnh thổ, không phận và căn cứ không quân của mình để tiến hành các cuộc không kích IS ở Syria.
Ngoài ra, Thổ Nhĩ Kỳ cũng được hưởng lợi rất nhiều từ những hoạt động kinh doanh dầu lậu của IS từ Syria sang Thổ Nhĩ Kỳ. Mỗi năm IS kiếm khoảng 500 triệu USD từ hoạt động này.
Không những thế, tạp chí Denfense One cũng hoàn toàn đồng tình với tuyên bố của ông Alexei Pushkov, Chủ tịch Ủy ban Đối ngoại Hạ viện Nga, rằng IS sử dụng lãnh thổ của Thổ Nhĩ Kỳ làm nơi trung chuyển vũ khí và đưa người từ các nước khác đến Syria để gia nhập hàng ngũ của chúng.
Tạp chí Mỹ khẳng định, không giống như phương Tây vốn cần sự hỗ trợ của Thổ Nhĩ Kỳ nên đành phải im lặng, Nga đã công khai những hành động “không mấy chân thành” của chính quyền Thổ Nhĩ Kỳ ở Syria.
Thổ Nhĩ Kỳ đang chơi “trò bẩn” ở Syria
Trong một diễn biến có liên quan, tờ báo phân tích Il Giornale hàng đầu của Italia khẳng định Thổ Nhĩ Kỳ đang chơi “trò bẩn” ở Syria để trở thành một cường quốc trong khu vực.
Theo Il Giornale, Tổng thống Erdogan không hề giấu giếm mục đích bắn hạ Su-24 của Nga với lý do là để bảo vệ an ninh và quyền của “những người anh em” của mình ở Syria.
“Những người anh em” ở đây, theo Il Giornale, không chỉ là cộng đồng người Turkmen mà là cả những tổ chức khủng bố và lực lượng IS do Ankara hậu thuẫn.
Sau gần 20 năm cầm quyền, ông Erdogan gần như đã Hồi giáo hóa Thổ Nhĩ Kỳ và bắt đầu chính sách leo thang ảnh hưởng.
Ban roi Su-24: Them nhung su that gay soc tu phuong Tay
Báo Italia khẳng định Thổ Nhĩ Kỳ đang chơi “trò bẩn” ở Syria. Ảnh: AP
Erdogan không hề giấu giếm ý định sẽ biến miền Bắc Syria (khu vực giữa tỉnh Aleppo và Latakia) trở thành tỉnh thứ 82 của Thổ Nhĩ Kỳ, qua đó mở rộng khu vực lãnh thổ sinh sống cho cộng đồng người Turkmen để phục vụ mục tiêu lật đổ Tổng thống Syria Bashar al-Assad.
Vì thế, thay vì tiêu diệt các phần tử khủng bố IS, Ankara lại lùng sục lực lượng người Kurd ở Syria để tiêu diệt.
Sự ủng hộ, dung túng IS của Thổ Nhĩ Kỳ, theo Il Giornale, là để kiếm lợi từ việc buôn bán dầu với IS. Thổ Nhĩ Kỳ mua dầu do IS khai thác từ các khu vực chiếm đóng được ở Syria với giá rất rẻ mạt, chỉ từ 15-20 USD/thùng, sau đó bán ra thị trường quốc tế với giá đắt gấp nhiều lần.
Những hành động sai trái này của Thổ Nhĩ Kỳ đã bị cản trở bởi trục Hồi giáo Shitte và đặc biệt là chiến dịch không kích IS của Nga.    
Từ phân tích trên, Il Giornale cho rằng giới chức Ankara đang cố gắng kiếm cớ để khơi mào cuộc chiến và kéo NATO tham gia vào cuộc chiến này vì mục đích chính của Thổ Nhĩ Kỳ là lật đổ ông Bashar al-Assad.
Theo BDV

Share:

TRỜI KHAI ĐẠO VÀO THỜI MẠT HẬU



Trời khai Đạo vào thời mạt hậu,
Dụng điển mầu soi thấu quần sinh,
Dụng lằn Thiên Điển diệu linh,
Chuyển truyền Tâm Pháp Chơn Kinh vô lời.
Kinh Vô Lời Thầy Trời khải thị,
Là Chơn Truyền Huyền Bí Kỳ Ba,
Là nền Chánh Pháp Ma Ha,
Vô Vi Đại Đạo không Ta không Người.
Đó là nền Đạo Trời thâm viễn,
Các con hành sẽ hiển diệu mầu,
Là cơ Đại Đạo cao sâu,
Luyện Hồn luyện Tánh đặng vào Chơn Tâm.
Tâm Đạo vốn cao thâm khó ngộ,
Muốn tìm vào tận chỗ Tâm Mầu,
Trước tua phải khá luyện trau,
Mượn hình Nhân Thể leo cao Thang Trời.
Thang Trời nơi thân người khá rõ,
Sinh làm người phải tỏ Nguồn Chân,
Phải biết Máy Nhiệm nơi Thân,
Thân người là máy để phăn đường về.
Thân bao gồm nhiều bề nhiều lớp,
Trước trui rèn cái khớp đầu tiên,
Cho thân ích thọ diên niên,
Đủ ngày đủ tháng luyện chuyền lớp trong.
Luyện lần lần cho xong bảy lớp,
Luyện chừng nào đến khớp cuối cùng,
Pháp Thân Chơn Thể nhập cung,
Nhập nguồn Đại Điển Huyền Khung Máy Trời.
Đường tu luyện nhiều đời nhiều kiếp,
Đến giai tầng hòa hiệp Âm Dương,
Đó là giai đoạn cuối đường,
Cần đến Nhân Thể Âm Dương luyện giồi.
Lý Âm Dương đồng ngôi đồng vị,
Âm Dương bình yếu chỉ Đạo Mầu,
Âm Dương tương khắc tương giao,
Âm Dương Nhị Lý tương trao tương điều.
Cứ chuyển vận theo chiều tiến hóa,
Đến chừng nào Nhân Quả triệt tiêu.
Không còn phân cách đôi chiều,
Âm Dương hiệp nhứt vượt siêu Khôn Càn.
Càn Khôn vượt thẳng đàng lên nữa,
Ra khỏi vòng cương tỏa Nghiệp - Duyên,
Thẳng đường trực chỉ Huyền Thiên,
Nhập vào cảnh giới tuyệt huyền tuyệt linh.
Tu một kiếp Ngọc Kinh trở lại,
Gặp Đạo Thầy thì phải quyết hành,
Hành cho đến chỗ viên thành,
Có Thầy dẫn dắt chỉ rành đường đi.
Con chỉ cần khắc ghi lời dạy,
Giữ hành y một mảy chẳng rời,
Trong Tâm luôn tưởng có Trời,
Giữ dòng giao cảm thời thời chẳng ly.
Lòng dặn lòng từng li cẩn cẩn,
Quyết một lòng cần mẫn luyện trau,
Hành y pháp Đạo một màu,
Không xê không dịch lúc nào cũng tu.
Tu như vậy công phu mới đủ,
Đủ phân lường mới rũ sạch trần,
Luyện Tâm luyện Tánh luyện Thân,
Vào ra chặt giữ cân phân mọi bề.
Tu kín cất Thầy phê từng điểm,
Tu đủ đầy Thầy kiểm từng phần,
Luyện Thân luyện Khí luyện Thần,
Tâm an Thân định giải Trần đoạn Duyên.
Nhập vào cảnh Thiêng Liêng huyền nhiệm,
Công đủ đầy Thầy điểm Pháp Linh,
Thọ truyền Diệu Pháp Tâm Kinh,
Luyện cho thoát tục đăng trình về nguyên.
Share:

SỰ MẠT PHÁP CỦA CÁC TÔN GIÁO CÓ TRƯỚC THIÊN ĐẠO

I-Tính chất chung
1-Về giải thích thế giới, và thế giới tâm linh: Không một đạo giáo nào giải thích chính xác về thế giới, về khoa học tâm linh và các hiện tượng tâm linh, thế giới vô hình, linh hồn chính xác, trên cơ sở khoa học vật lý lượng tử hiện đại. Một số đạo dùng bí hiểm tâm linh để dẫn dụ tín chủ; lại có pháp môn phức tạp, kinh tự rắc rối. Bất lực trước một số hiện tượng tâm linh, như hiện vong, nhập vong, xem bói, tiên tri, xác thân bất hoại, thần giao cách cảm, tâm năng điều khiển, linh tính, giấc mơ, xuất vía…Không giáo chủ tôn giáo nào được và đã được Thượng đế cho thấy Người bằng mắt huệ, để Người giáo dạy trực tiếp! Nên có khi hiểu sai về Cha, hoặc dùng bí hiểm mô phỏng, dẫn dụ tín chủ, dọa nạt tâm linh tùy tiện.
2-Không một đạo giáo nào đưa ra lý luận triết học tự nhiên và lý luận triết học xã hội, xây dựng con đường và biện pháp cải tạo xã hội loài người, để loài người thực sự thông minh, thông linh, văn minh, đạt đại thiện, đại mỹ, để đạt chính quả, siêu thoát ngay khi sống, nhưng lại cũng cải tạo, xây dựng xã hội an lạc. Họ chỉ đưa ra các biện pháp và tiêu chí đạo đức. Về mặt lý tưởng xã hội HẠ GIỚI là không. Đạo Ki-Tô mơ đến thiên đường trên cao, Chúa đưa hội thánh lên không trung trong tận thế, rồi xây nước trời ngàn năm bình an. Cái nước trời ấy ở đâu, trên trời hay dưới đất, xây nó như thế nào, đặc điểm của nó ra sao, thì rất mơ hồ, không có triết lý và phương pháp tiến hành cụ thể. Tức là không có cách mạng xã hội và cách mạng tâm linh. Trong khi nhân loại còn tồn tại hàng tỷ năm, vậy nhân loại sống như thế nào, ra sao, vào chùa hết hay lên thiên đường hết, thì không ai lý giải được.
Đạo Phật tu đạt giác ngộ, diệt dục, xuất thế, xa rời các nguyên lý tồn tại của xã hội là sinh sống, sinh sản của loài người. Tu đạt siêu thoát-tức đạt trạng thái Niết bàn, chết đi lên Niết bàn. Nhưng còn xã hội hiện tại thì ai lo? Tu sỹ Phật giáo còn phải ăn, phải mặc, dùng vật phẩm của chúng sinh, vậy còn nghiệp phải trả, vì tu chỉ ích mỗi bản thân thôi. Người ta đi chùa cầu Phật, nhưng họ không hiểu nhiều về đạo đức và đạo pháp nhà Phật. Ngày nay và mai sau, pháp Phật có độ, cứu nhân loại khỏi chiến tranh, bệnh họa không? Phật tổ đã nói: vào thời mạt pháp, tu sỹ độ mình đã khó, nói chi đến độ người.
Cho nên Hồ Chí Minh có nói: Ông Bụt trong chùa hiền lành tốt tính, nhưng chả giúp được gì.
Khái niệm xã hội Thánh Đức là của đạo Phật, vậy Ta hỏi: Muốn có Thánh Đức phải làm gì? Xây nó ra sao? Nó như thế nào? Ai sẽ xây nó, vào chùa xây hay sao? Hay là khuyên người ta sống có đạo đức là được?
Đạo Phật chờ bồ tát Di Lặc giáng lâm, xây Thánh Đức, vậy Di Lặc xuống với hình ảnh ông béo à? Mặc áo cà sa vào chùa xây Thánh Đức sao? Ai đã biết mặt của Di Lặc thế nào? Bao lâu nữa, tới 8400 năm sau khi Thích Ca nhập diệt, Di Lặc mới giáng lâm, vậy đến lúc đó, xã hội loài người sẽ ra sao? Rất siêu hiện đại rồi, vậy Di Lặc sẽ dạy gì vào lúc đó?
Nay Phật Thích Ca đã hết nhiệm kỳ lãnh đạo, đã về giời, tất cả các cảnh chùa đã không được còn giáng bóng nữa. Đây là luật mới của Thiên đình. Ngoài ra, như chúng ta biết, Phật coi Thượng đế là Phạm Thiên Vương. Thiên Vương là một vị thần lãnh đạo một tinh cầu, như quả đất, sao Hỏa…Có rất nhiều vị Thiên Vương. Cho nên sai lầm, tín đồ phật giáo hiểu sai, phạm tội bất kính với Cha! Cha là đấng Đại toàn năng, còn sinh ra cả Phật Thích Ca, cho Ngài xuống thế gieo đạo. Chúng ta nên nhớ, Ấn Độ giáo-hay đạo Bà La Môn-thờ đấng Brahman-tức Thượng đế. Phật Thích Ca, vì thấy Ấn giáo suy đồi, không cứu độ được đau khổ cho chúng sinh, nên vì thương xót chúng sinh, Ngài đã phát nguyện, tu luyện và sáng tạo ra pháp môn mới, trên nền tảng của Ấn giáo, vẫn là phép tu thiền, luân hồi, kiếp nghiệp quả luân hồi, nhưng chủ trương thoát tục để thoát khổ; chủ trương không có ta-tức là vô ngã; trong khi Ấn giáo xác định con người là tiểu ngã-linh hồn, trong đại ngã-thượng đế. Đây là khác biệt chính yếu của Đạo Phật, và khi đạt trạng thái niết bàn, thì trở về hư vô, về không-thực chất là trở về với Cha, hết luân hồi. Nhưng đạo Phật nguyên thủy không công nhận có linh hồn, Thượng đế. Nay các đức Phật đã đắc đạo, linh hồn họ vẫn đang hiện hóa, hồn người ta nhìn thấy hàng ngày, thì lý thuyết nhận thức kia còn đúng hay đã sai? Và Đức Phật nói: Thiên thượng thiên hạ, duy ngã độc tôn, vậy đúng hay sai? Ta chỉ biết có một vị duy ngã độc tôn, đang tưới đức và sinh ra tất cả, là Thượng đế!
Cha vẫn đang lãnh đạo cả chư thần-thánh-tiên-phật. Trước khi ngài Thích Ca Mâu Ni xuống thế để gieo đạo Phật, thì Ngài đã trải qua vô lượng kiếp tu rồi.
Chính pháp của đạo Phật, như chính đức Phật nói trong kinh phật, chỉ phát triển có 2500 năm, sau khi ngài nhập diệt, rồi mạt. Nay Ngài đã nhập diệt được 2553 năm.
Đạo Phật nay đang hoằng dương hơn, nhưng nhân loại cần một cuộc cải cách vĩ đại để cả nhân loại thành một trường học, phải sống.
Đức Phật mãi là một bậc thầy khai ngộ về Đạo Đức và lòng từ bi cho chúng ta phấn đấu.
3-Nhiều luận điểm mang tích chất hoang đường trong kinh tự và pháp tu, đã làm khoa học hiện đại chống lại. Các tôn giáo này bí, do kinh tự đôi khi có những luận cứ quan trọng sai, thậm chí mang tính huyền thoại; nên dùng phương thức bảo thủ, bí nhiệm để lôi kéo con người. Thậm chí dùng thủ đoạn làm con người u mê, ngu đần, với cách muốn ngu để trị- có tính phản động!
Không có tôn giáo nào đưa ra được các qui luật lớn về Đạo Trời-Hay chính xác là khoa học về nhận thức các qui luật lớn trong tự nhiên và vũ trụ.
Các tôn giáo trước đã có tính chất làm tôn giáo và khoa học chống lại nhau; vì sao: Vì sự bí nhiệm của pháp môn, bí hiểm tâm linh, không có khoa học tâm linh soi đường. Khoa học tâm linh không thống nhất được và không có điểm chung với khoa học lý hóa thô mộc, triết học duy vật thô mộc hiện có.
4-Các tôn giáo không ngừng miệt thị nhau, thậm chí dùng thần quyền tiêu diệt nhau, gây chiến tranh sắc tộc, chiến tranh tôn giáo, tôn giáo bị lợi dụng phục vụ tham vọng tàn độc bành trướng xâm lược trong suốt 2000 năm qua, như một vết nhơ trong lịch sử nhân loại. Dùng tôn giáo làm lá bài để chống các dân tộc khác, gây khủng bố, áp đặt quyền tự do và độc lập của các dân tộc.

“ Thế Kỷ 20, ta thấy có khoảng 10 cuộc chiến mang tính tôn giáo:
Thứ nhất phải kể cuộc chiến ở Bắc Ái Nhĩ Lan giữa những tín đồ Tin Lành và Thiên Chúa Giáo thuộc La Mã đã kéo dài hàng thế kỷ.
Thứ hai: Cuộc chiến Bosnia và Kosovo giữa người Albania theo Hồi Giáo và người Serbia theo Chính Thống Giáo, cuộc chiến này còn mang thêm tính sắc tộc nữa.
Thứ ba: Cuộc chiến Croatia giữa những người theo Thiên Chúa Giáo La Mã và Hồi Giáo.
Thứ tư: Cuộc chiến ở Nam Sudan giữa những tín đồ Thiên Chúa Giáo La Mã và các tín đồ Hồi Giáo.
Thứ năm: Cuộc chiến giữa người Thổ Nhĩ Kỳ theo Hồi Giáo và người Hy Lạp theo Chính Thống Giáo tức Thiên Chúa Giáo, ở đảo Cyprus.
Thứ sáu: Cuộc chiến ở Kashmir giữa những người theo Hồi Giáo được Pakistan hỗ trợ với những người theo Ấn Ðộ Giáo được Ấn Ðộ hậu thuẫn.
Thứ bẩy: Cuộc chiến ở Ambon, Indonesia giữa những người Hồi Giáo và tín đồ Thiên Chúa Giáo. Trước đó là cuộc chiến tại Ðông Timor cũng của hai tôn giáo này.
Thứ tám: Cuộc chiến ở Sri Lanka giữa chính quyền theo Phật Giáo và phe Ấn Giáo đòi ly khai gọi là Hổ Tamil.
Thứ chín: Cuộc chiến tại Afghanistan trước đây giữa hai phe Hồi Giáo Taliban và Liên Minh Phương Bắc, nay là cuộc chiến chống khủng bố.
Thứ mười: Cuộc chiến tại Philippines giữa chính phủ theo Thiên Chúa Giáo La Mã và lực lượng Hồi Giáo gọi là Moro. Hiện nay đang có cuộc chiến tiêu diệt nhóm Abu Sayab theo Hồi Giáo, được coi như thành phần khủng bố có liên lạc với tổ chức khủng bố quốc tế Al Qaeda.
Mới đây nhất là cuộc xung đột tôn giáo đẫm máu tại Ấn Ðộ khởi đầu từ ngày 27-2-2002 giữa những người theo Hồi Giáo và những tín đồ Ấn Ðộ Giáo, chỉ trong vòng một tuần lể mà có tới 700 người chết và nhiều nhà bị đốt cháy tại bang Gujarat.”
( Tư liệu Internet)


5-Đặc điểm chung nhất là: Sự suy vi của Chính pháp, dẫn đến sự suy loạn của Đạo đức và Đạo pháp, chính trong họ đang mâu thuẫn, chia rẽ và phản pháp; đồng thời nhận thức loanh quanh lại, đấu tranh và đưa ra các triết lý vụn vặt về để bảo vệ chính pháp. Thời mạt pháp của các đạo, ứng với thời mạt thế hiện nay, trước chuyển thế.
Chúng ta sẽ thấy, sự suy mạt khủng khiếp của các linh mục Ki-tô và Giáo hội…Nga cũng thờ Chúa, Mỹ cũng thờ Chúa, nước nào đúng trong đạo đức? Và sự mạo báng và bỏ pháp của rất nhiều ni sư, trốn đời vào chùa hưởng lạc…Đạo Hồi gắn với sự hỗn loạn đánh nhau ngay giữa phái Hồi là Sunni và Shiite.
6-Các tín điều đạo đức không phản ánh hết và không thỏa mãn được tính chất phức tạp của đời sống và không đủ khả năng răn đe một cách tự giác khoa học một cách lâu dài trong toàn bộ tiến hóa nhân loại.
7-Vấn đề siêu thoát: Không một tôn giáo nào có phương cách siêu thoát hiện đại và khoa học, đắc hiệu và nhanh chóng, được nhiều như chúng ta! Họ thường đọc kinh cầu chú, cho linh hồn tự giác ngộ hoặc phải dùng tha lực của các thần thánh tiên phật khác; vì họ không có lý luận về trường sinh học và linh hồn đúng đắn. Ki-tô giáo khi có người chết, đào sâu chôn chặt…thực tế quá ít linh hồn được siêu và còn lâu mới lên được cảnh giới 9 là Thiên đường! Ngoài ra, Phật giáo cũng ít được Niết bàn-tức giải thoát.
................
Như vậy: Lần đầu tiên trong lịch sử nhân loại, chúng ta là pháp môn tu tập siêu ngộ Chân Lý và có cách siêu thoát cho vong nhân siêu đẳng nhất, mà không có vị pháp chủ nào từ trước có thể làm được như Ta; ngoài ra, cũng lần đầu tiên trong lịch sử nhân loại, có sự kết hợp chặt chẽ Tôn giáo với Lý thuyết xã hội, giữa thần quyền với chính quyền, giữa khoa học hiện đại với khoa học về tâm linh và tôn giáo, thống nhất khoa học, thống nhất nhận thức về tín ngưỡng tâm linh-tôn giáo, thống nhất tự nhiên với lý tưởng về Thượng đế, giữa tự nhiên với con người, mà không có sự bí hiểm, bí nhiệm nào. Tất cả sáng rõ, trong sáng, chân chính, lý tưởng cao đẹp và triết lý khả thi, hơn bất cứ một triết thuyết xã hội hay tôn giáo nào đã có từ trước đến nay!
Do đó, chúng ta không là tôn giáo.
Chúng ta theo Đạo Trời muôn năm của Vua Cha Thượng đế vĩ đại.
8-Vấn đề bàng môn, tả đạo: Khi Đức Thích Ca ra đời, đạo Ấn Độ giáo, Jaina giáo đã có trước khoảng mấy ngàn năm với thuyết luân hồi, nhân quả; đặc biệt, pháp tu kiểu thoát tục Đạo sỹ Yoga đã có trước đó khoảng 6 ngàn năm. Một thời gian vô cùng lâu. Họ tập huyền môn siêu đẳng, siêu thoát ngay tại thế, xa lánh tục trần. Sau này, vì thương xót chúng sinh trầm luân trong bể khổ, Đức Thích Ca đã sáng tạo ra pháp môn mới, với hệ thống đạo đức và tu tập tự giác ngộ ( tự ngộ tự tha), trên cơ sở thiền truyền thống, xa tục trần xuất thế, nhưng có tổ chức ( thực tế là cải cách tôn giáo Ấn). Lúc đó, Ấn giáo coi ngài Thích Ca là bàng môn tà đạo. Đạo Phật không phát triển được ở Ấn Độ, phải sang Tây Tạng và phía Đông. Khi đạo Phật phát triển, chia thêm nhánh Đại Thừa, thì những người Tiểu Thừa coi đó là bàng môn. Sau còn rất nhiều pháp môn khác nhau. Đạo Ki-tô cũng có hoàn cảnh tương tự. Do Thái giáo thờ Chúa Trời-thánh Jehovah có trước khi Jesus ra đời mấy ngàn năm.
Tôn giáo là cụ thể, có tính cụ thể, lịch sử, phù hợp với giai đoạn lịch sử cụ thể của xã hội loài người. Lịch sử loài người đã có vô số các tôn giáo khác nhau, cái sau sinh ra từ cái trước, thừa kế tinh hoa và cũng là phủ định cái trước; cái trước có khi nói cái sau là bàng môn tà đạo. Nhưng cái nào hợp qui luật tiến hóa, và hợp với giai đoạn lịch sử phát triển kế tiếp của loài người thì tồn tại, phát triển, rồi mạt, diệt, theo qui luật thành trụ dị diệt, thành trụ hoại không, như muôn sự vật hiện tượng khác, không có gì là lạ.
Những người sáng tạo-ban đầu, luôn luôn bị chống đối, bị phá hại, thậm chí bị làm hại, theo qui luật phản phục, không có gì là lạ. Nhưng rồi, cái mới, cái tiến bộ sẽ đi lên, thậm chí có khi bị thụt lùi…
Vậy nhận thức của nhân loại, với tính cụ thể là các hình thái ý thức, trong đó có tôn giáo, đạo đức…luôn luôn phát triển từ thấp đến cao, theo chiều xoáy trôn ốc, đi lên, càng sau càng hoàn thiện. Ý thức, nhận thức nào hợp qui luật tất yếu tiến hóa và phù hợp với điều kiện phát triển mới của xã hội loài người thì tồn tại và phát triển, rồi cũng sẽ bị lụi tàn là tất yếu. Cái gì cũ, lạc hậu, sẽ tan rã; đương nhiên cái cũ sẽ chống lại cái mới sinh ra, bảo thủ sẽ chống tiến bộ, nhưng theo thời gian và qui luật, cái gì hợp lý, hợp qui luật thì tồn tại và đi lên. Vấn đề là ở chỗ tách ra, có cái nhìn chung, để đánh giá và phân tích, không vô minh, không kỳ thị, nhưng cũng không cố tình bảo thủ thành phản động, thậm chí gây tội ác chống lại tiến hóa. Xã hội, hay các triết thuyết cũng đều thế.
9-Về các nghi thức tâm linh: Đa số các tôn giáo đều rườm rà, nặng nề, thậm chí bắt dân đóng góp xây dựng nặng. Dân nghèo, xây lắm chùa chiền nhà thờ. Việc đưa vong cốt vào thờ trong chùa là sai lầm về linh pháp, vì chùa là nơi để con người tu hành, chứ không phải là nhà mồ; người ta đã hiểu sai việc nhờ Phật tiếp dẫn vong đi siêu, với chuyện cho vong vào chùa tu tập. Tu chỗ nào? Học ai? Nhiều vong nói với Ta là họ rất đói, lạnh, buồn thê thảm! Xin về nhà cho ấm áp! Việc chôn sâu không cải táng của Công giáo không diệt, hoặc làm tan rã được linh hồn, mà càng làm họ khó siêu thoát, trở lên bất trị và phá lại hạ giới. Địa ngục không phải dưới đất. Thực tế, yểm phong thủy…không phải lúc nào cũng được. Có quá nhiều các vong người Công giáo hành lại chính người thân, Ta chữa bệnh tâm linh, bắt họ, siêu, dạy, rồi mới bắt họ chữa cho người thân của chính vong đó.
Theo đạo, nhưng không ăn chay, không thiền công siêu đẳng, lại tham tiền tài vật dục danh, lợi, ghen tỵ, hoặc thèm khát khi tu, hoặc nhận thức tri thức thấp kém…thì làm sao chết siêu thoát được!?
Một số tôn giáo, từ khi ra đời đến nay, mang lại đau khổ, đau thương cho nhân loại, hơn là cứu rỗi, cứu độ! Đó là sự thật không thể chối cãi!
Cha là của chung, không phải là của riêng của bất cứ tôn giáo hay pháp môn nào.
Có hàng vô số pháp tu tập để về với Cha, pháp nào đã lạc hậu, tất suy bại.
Các vị hãy nghe chính những lời nhận xét của Cha về họ.
……………………..
Ngoài ra, cần nhấn mạnh: Thời Thánh Đức, thuộc về một giáo lý mới; bản chất xã hội Thánh Đức-thực chất là xã hội cộng sản Thiên Đạo tại thế này; người ta sống và tu tập học hành tại gia, mà vẫn hiền lương, đạt lục thông, đó mới là điều vĩ đại! Không thể vào chùa hết mà xây xã hội an lạc, nhân dân thái bình được. Cũng không thể khuyên chúng sinh sống đạo hạnh, giác ngộ Chân lý, giải thoát, khi xã hội còn điêu linh, đói nghèo và bệnh tật. Con người muốn tồn tại, không thể thoát ra khỏi cộng đồng được-xét nghĩa toàn thể nhân loại. Con người ta phải ăn mới đến Đạo, không thể khất thực của xã hội mãi được; không có ăn thì không thành đạo, Phật Tổ đã từng bỏ lối tu khổ hạnh để đi vào Trung đạo; mà Đạo là sự tồn tại của các qui luật, trong đó có qui luật sinh hóa. Không tiến hành cải tạo xã hội, thì không thể giải quyết tận gốc sự đau khổ của con người. Ai xuống thế, cũng vào chùa hết, thì ai làm cho mà ăn? Hoặc từ bi hỷ xả, xả thiền, bỏ tam độc là tham sân si…nhưng cuộc sống khốn nạn làm họ bầm dập, thì họ liệu có an nhiên tự tại hay loại bỏ sự đấu tranh trong bản thân và xã hội với nhau được chăng? Loại người dĩ hòa vi quí đáng sợ hơn cả, và chúng ta sợ nhất là loại người quá tốt! Đúng không khen, sai không chê, hỷ xả cho kẻ ác một vài lần, nhưng tổng số chúng thì thành họa cho xã hội! Chúng ta quá hiểu, thời mạt, kẻ hiền tài, người hiền lương hay bị oan trái, bị đọa đày, thiệt thòi thế nào rồi!
Hạnh phúc không phải là tu nhàn, mà là cống hiến cho loài người và tu tập khoa học đắc cách, để có hạnh ngộ phúc đạo, sống đạo đời hợp nhất. Chỉ có xã hội Thiên Đạo mới làm được Đại đồng Thánh Đức, giải phóng được nhân loại khỏi tội ác, chiến tranh, tham tàn và vô minh, vô thần, hoặc mê tín mê muội; lại chính thờ Cha thực của mình là Thượng đế-tuân theo luật Trời hay Đạo Trời, mà không tôn giáo nào hiện nay có thể mô phỏng hay thể hiện được một cách khoa học. Chúng ta là tiểu ngã trong đại ngã, tiểu hồn trong đại hồn, thực tế hiện nay linh hồn Phật tổ vẫn tồn tại, vẫn hiện hóa, chứ không phải là không. Thượng đế còn vô vàn đau khổ, vì con cái của Người còn đau khổ, đưa vài chục vạn người lên thượng giới trong một thế kỷ là quá ít, nhưng nếu thế giới này là một xã hội lành mạnh, thì sẽ có hàng chục triệu, hàng trăm triệu người đạt đạo. Còn mọi chư phật và bồ tát, đều luôn theo chỉ lệnh của Vua Cha. Các cổ thần, hay cổ phật, hay các thần thánh, hay các thần tinh…đều là một, là cách gọi khác nhau của các tôn giáo mà thôi; vì Nhân loại cũng chỉ là Một.
Tuy nhiên: Tương lai, chúng ta sẽ chọn lọc những tinh hoa cao quí của Phật giáo để xây Thánh đức là: Đạo đức cao đẹp, Bát chánh đạo, thuyết luân hồi, nhân quả (tất nhiên cần sửa lại), pháp thiền, vì không thiền, không thể đạt thần thông và năng linh. Phật Tổ mãi là người thầy vĩ đại của chúng ta.

Chúng ta cần kế thừa, phát huy tính tốt của Nho giáo Phương Đông: Ngày nay chế độ phong kiến không còn tồn tại với tư cách là hình thái chính trị, pháp quyền, cơ sở kiến trúc thượng tầng cũng như hạ tầng của nó đã bị sụp đổ; nhưng với tư cách là một hình thái ý thức đạo đức (đạo Nho) thì những mảng vỡ cuả nó vẫn còn, dù ít dù nhiều, vẫn ảnh hưởng lớn tới xã hội phương Đông hiện nay. Do đó phải xét cái hay, cái dở của nó để góp phần xây dựng nền văn hoá mới phát triển lành mạnh theo tinh thần tiếp thu chọn lọc tinh hoa của nó, không phủ định sạch trơn mà kế thừa biện chứng có chọn lọc.
Một phần tư tưởng nho Giáo tồn tại, do các nguyên nhân sau: Do cơ sở kinh tế cơ bản vẫn là nông nghiệp với sản xuất lạc hậu, kiểu truyền thống. Ở Trung Quốc, Đông Nam Á…vẫn còn bộ phận kinh tế nông nghiệp nông thôn lạc hậu. Tính chất sản xuất nông nghiệp như thế này còn tồn tại khá lâu nữa, nhất là ở các vùng nghèo, kém phát triển, miền núi.
Đô thị hoá nhanh, nhưng diễn ra chủ yếu ở các đô thị lớn và quanh đô thị. Nông dân vẫn chiếm số đông. Làng xã, thôn xóm không khép kín như xưa, nhưng vẫn tồn tại văn hoá tiểu nông lạc hậu. Văn hoá chưa được hiện đại hoá toàn diện, chưa xoá hết mù chữ. Phong tục tập quán cổ truyền luôn luôn có xu hướng bảo thủ và phát triển rất chậm.
Trung với nước: Tinh thần trung quân ái quốc, trung với vua, hiếu với cha mẹ được cải biến thành trung với nước, hiếu với dân.
Đạo tam cương ngũ thường, ngũ luân của phong kiến, tạo ra riềng mối rường cột trong quản lý xã hội cũ, biến cải thành một số kinh nghiệm trong xây dựng các mối quan hệ mới, trong xây dựng thiết chế văn hoá, thiết chế chính trị, đạo đức, trong quản lý xây dựng gia đình và xã hội mới, con người mới.
Đức là nội dung quan trọng nhất của xã hội phong kiến; đức là phẩm chất, tập trung ở: Lễ, nghĩa, nhân, trung, hiếu, tiết hạnh. Ngày nay xã hội phương Đông vẫn trọng đức làm đầu: “ Có tài mà không có đức như cây không có gốc, vô dụng lại có hại” ( Hồ Chí Minh). “ Cái nết đánh chết cái đẹp”…do đó đạo đức vẫn là nền tảng muôn đời của xã hội. Ý nghĩa và tầm quan trọng đó ngày nay vẫn còn nguyên giá trị.
Ngũ luân: Vua tôi, cha con, vợ chồng, trưởng ấu, bè bạn. Ngày nay quan hệ vua tôi thành quan hệ cá nhân với lãnh tụ, hiểu rộng ra là với thầy, với cấp trên, với tổ chức, vẫn cần có chuẩn mực, có tình, có lý, vừa là đạo lý làm người. Làm công dân phải trung với nước, con phải hiếu với cha mẹ, vợ chồng vẫn phải “tương kính như thân”, hoà hợp. Em phải kính anh, bạn bè phải nghĩa, hiệp, thuận, thân.
Tu thân vẫn là một giá trị quan trọng trong xây dựng nhân cách con người. Cả đời người lúc nào cũng phải tu thân. Thanh niên thì lập thân mới lập nghiệp, người thành đạt lập nghiệp mới lập ngôn. Giá trị danh chính-ngôn thuận vẫn còn tác dụng lớn. Hiền tài vẫn là nguyên khí của quốc gia. Con người ta sinh ra vẫn phải tuân theo luân lý chung, đó là đạo làm người. Có trí, lễ, nghĩa, trung, liêm thì mới thành nhân. Đặc biệt là cán bộ. Cụ Hồ dạy: “Trung với nước, hiếu với dân”, “cần kiệm liêm chính, chí công vô tư”. Đạo đức vẫn là cáo gốc của người cán bộ cách mạng.
Cụ Hồ Chí Minh còn nói: “Học để làm người, học để làm cán bộ” phục vụ nhân dân. Xưa học để làm quan, nay học để phụng sự nhân dân, làm đày tớ của nhân dân.
Nho giáo lấy đức trị làm đầu…xét cho cùng, tính chất ưu việt ở chỗ, lấy giáo dục thuyết phục làm trước, sau mới chế áp. Phương pháp giáo dục đạo đức vẫn coi trọng yếu tố làm gương trước, xử phạt sau. “Lo trước thiên hạ, vui sau thiên hạ”.
Trong gia đình và ngoài xã hội, bên cạnh việc bình đẳng về quyền lợi của cá nhân, và tổ chức do pháp luật qui định, vẫn phải có tôn ti trên dưới. Xác định chỗ đứng, chức trách, nhiệm vụ, quyền hạn của từng công dân, trong gia đình, từng người trong xã hội, không thể tự do tuỳ tiện, đều phải tuân theo nguyên tắc tập trung dân chủ.
Hạn chế những ảnh hưởng xấu và điều chỉnh văn hoá phương Đông nói riêng và văn hoá Nhân loại nói chung:
-Đó là óc địa vị, tôn ti trật tự, đẳng cấp, cục bộ có nguồn gốc do giai cấp phong kiến (tầng lớp vua quan, nho sỹ) là giai cấp trên, được quyền chiếm đoạt, sử dụng của cải xã hội (đứng trên nhân dân, coi khinh lao động). Địa vị luôn gắn với đặc quyền đặc lợi, làm quan có sức hấp dẫn đặc biệt. Tư tưởng địa vị thâm căn cố đế ( do đạo tam cương) tìm cách để có địa vị, địa vị chức quyền càng cao, bổng lộc càng nhiều. Để vinh thân phì gia. Muốn có quyền lực, phải kết bè phái, cục bộ ê kíp, cục bộ địa phương, cục bộ dòng họ. Cục bộ còn do tính chất bảo thủ làng xã. Điều này chúng ta cần tránh trong xây dựng thiết chế tự trị sau này của xã hội đại đồng. Muốn bảo vệ quyền lợi, thì phải cục bộ. Giá trị con người được xét theo địa vị và danh vọng, mà coi nhẹ đạo đức. Vì tư tưởng quyền danh mà háo quyền hành, háo danh. Tâm lý háo danh còn ảnh hưởng tới cả lớp trẻ khi học, chọn nghề và cả xã hội. Đạo đức phong kiến trọng người quân tử ( xét kỹ là người có học), cho nên quân tử phải đem sự học ấy để hành đạo ( giáo hoá, chăn dân, huệ dân). Nên đôi khi, biến dị đi, quan tham cũng là “cha mẹ dân’. Xuất phát từ tư tưởng đặc quyền đặc lợi, nên để bảo vệ địa vị ấy, vua phải dựa vào dòng tộc, cho mình là “thiên tử ” chăn dân. “Thần thiêng phải có bệ hạ”, quan thì phải dựa vào vua, nịnh nọt vua, dựa vào dòng họ, cục bộ. “Một người làm quan cả họ được nhờ”. Vô số vua quan vì quyền lợi cá nhân, mà tranh ngôi vị, tranh đất, tranh thiên hạ, đưa xã hội bao năm vào chinh chiến nồi da nấu thịt, huynh đệ tương tàn. Không biết họ thay trời hành đạo cái gì?
Đã có tư tưởng như thế, nên phải có những thủ đoạn như kéo bè kéo cánh, tiêu diệt lẫn nhau, tranh dành chức quyền, làm hại người tài, người lương thiện. Đặc biệt là tính cách đố kỵ ghanh ghen xấu xa, nguồn gốc là để tranh dành, gây vô vàn tội ác.
Thời loạn thì trọng nhân tài, đến khi thời thịnh, thì triệt hạ hiền tài. Trong lịch sử có vô khối chuyện đau lòng về chia rẽ đất nước, triệt hạ hiền tài, bảo thủ phản động, phản dân hại nước vì quyền lợi cục bộ.

Kết luận
Muốn thực hiện đại đồng, hợp nhất tôn giáo, nhân loại, phải: Có một Chính Pháp lớn đủ bao trùm mọi pháp cũ, cao hơn mọi triết-thuyết xã hội hiện có, giải thích khoa học mọi vấn đề của tự nhiên-xã hội-con người-khoa học hiện đại, hợp lý hóa được lý tưởng xã hội, khoa học với Đạo pháp-Chính pháp và huyền thuật-tức là Huyền pháp; hiện đại, nhưng không cũ trong hàng vạn năm; không lặp lại cách thức tu tập và nghi lễ đã cũ… đáp ứng được tiêu chí và phản ánh được sự phát triển của mọi thời đại tương lai; đồng thời, thực hiện cuộc cách mạng tâm linh sâu rộng, cùng lý tưởng xã hội, cả lý tính, cảm tính; và phải chứng minh được sự hiện hữu và khả năng khả thi của Pháp. Phải có một pháp tu tích cực, đắc hiệu, nhưng không xa rời cuộc sống bình thường của con người. Nghi lễ giản dị, Đạo-Đời hợp nhất, dành cho hàng vạn năm.
1-Nhân loại tương lai cần một đạo chung mới, hợp nhất là Không tôn giáo-hay gọi là ĐẠO TRỜI, đủ cho cả nhân loại hòa bình an lạc. Không thờ, hay thờ Thượng đế không quan trọng bằng thực hiện lý tưởng theo con đường của Thượng đế chỉ dạy, định hướng-là qui luật tất yếu của xã hội loài người.
2-Nhân loại cần một triết thuyết khoa học-tâm linh chính xác về qui luật tiến hóa của Vũ trụ-nhân loại. Hiện triết học phương tây hiện đại bế tắc và khủng hoảng, CNTB sẽ tất yếu bị diệt vong. Triết học và khoa học hiện đại bó tay không đủ khả năng giải thích các hiện tượng bí hiểm và sự thật tâm linh.
3-Có người sẽ nói chúng ta là gì mà có quyền “phán xét” các tôn giáo?
Ta nói các lý do sau:
-Thứ nhất:-Đã là đứng ngoài họ, và là con người có nhận thức, thì phải biết hay dở tốt xấu, khi nhận thức cái khác, ví như nhận thức người khác và người khác nhận thức về mình vậy. Do đó, ta có quyền nhận thức cái hay, cái dở của các tôn giáo. Cái mới sinh ra, thì luôn phủ định cái cũ; xưa các tôn giáo lúc mới ra đời, hay các học thuyết cũng thế.
-Thứ hai: Các đạo đã mạt pháp-do chính họ, có tính phổ biến, không cưỡng lại được. Vì chúng ta được lệnh xây dựng Chính pháp mới, có quyền lực tâm linh của Thiên đình ban cho, có sắc lệnh, có khả năng thông linh, ngồi chính vị ghế bóng-nên có quyền so sánh, tự tin nghiên cứu và nhận xét, trên cơ sở đánh giá khách quan, khoa học, theo nhận thức của chúng ta, chứ chúng ta cũng không vơ vào, không chửi rủa bới móc, hay miệt thị tôn giáo, mà trân trọng, thận trọng đánh giá, không chỉ chúng ta, mà theo như đánh giá chung và ngay trong đánh giá của chính các tôn giáo đó. Thậm chí chúng ta tiếp thu nghiêm túc, khoa học các giá trị tinh hoa của họ. Tại sao? Vì đạo đức chính thống của mọi tôn giáo đều cao đẹp, các bậc giáo chủ xưa đều là những linh căn lớn do quyền phép và tiên tri của Cha giáng thế lập đạo. Cái gì cũ, không hợp nữa, thì nói là cũ.
-Thứ ba: Hiện nay, luật Thiên đình lập Thánh đức tại thế, nhưng tất cả các pháp môn cũ đã và sẽ không bao giờ đáp ứng được tương lai ấy, không thể tiến hành một cuộc cách mạng về khoa học tâm linh và khoa học về xã hội được! Nếu ai tiến hành được, thì chúng ta cầu cho họ thành công! Họ sẽ bất lực trước hiện trạng đau khổ của Cha và loài người chúng ta hiện nay.

..............

Lời Thượng Đế
Thượng Đế là Ta, Ta là Thượng Đế
Sinh ra muôn loài, Ta là chúa tể
Ta là cỏ cây, hoa lá, nhân sinh
Ta là đất đai, hạnh phúc, hoà bình
Là Chân lý, cội nguồn cuộc sống
Là văn minh, là màu xanh, đích đợi
Ta là phúc phần giáng khắp nơi nơi

Ta ở đâu giáng phúc ở đó
Kẻ nào rẻ rúng Ta sẽ mất Ta
Kẻ bỏ Ta sẽ quay trở lại
Kẻ Ta bỏ sẽ làm lại từ đầu
Kẻ hại Ta sẽ tự tiêu diệt
Kẻ phản Ta là tự phản mình
Kẻ chống lại Ta sẽ bị người chống
Kẻ nhạo báng Ta là tự huỷ thân mình

Ta là đấng Cao Minh
Thiện-Mỹ-Chân vĩ đại
Đạo Hằng Ta phổ ba ngàn Thế giới
Mười phương Trời, Ta ngự ở Trung Phương
Ấy là Bắc Đẩu tinh-Toà Bạch Ngọc phi thường

Ta là Thượng Đế
Thượng Đế là Ta
Ta là chúng sinh
Chúng sinh là tất cả
Chí Tôn là cây, Thiên Tôn là lá
Ta là ông Trời
Trời cao khôn tả.
Thần Thánh Phật Ta sinh
Ta là Thiện sinh, Thiện Đạo.

Ai nói về Ta, Ta sẽ ở bên
Ai nghĩ về Ta, Ta sẽ ở trong lòng
Thờ Ta là Đạo
Đạo Thiện, Đạo Đồng
Đạo Trời muôn thủa thuỷ chung
Ấy dòng nhựa sống máu hồng muôn năm….


 
THIÊN ĐẠO THÁNH ĐỨC - PHỔ GIÁO CHÚNG SINH
ĐẠI ĐỒNG - ĐẠI THIỆN - ĐẠI MỸ - ĐẠI LINH
 

http://www.thiendao.co.vu/2015/09/th...hap-chinh.html I-Tính chất chung
1-Về giải thích thế giới, và thế giới tâm linh: Không một đạo giáo nào giải thích chính xác về thế giới, về khoa học tâm linh và các hiện tượng tâm linh, thế giới vô hình, linh hồn chính xác, trên cơ sở khoa học vật lý lượng tử hiện đại. Một số đạo dùng bí hiểm tâm linh để dẫn dụ tín chủ; lại có pháp môn phức tạp, kinh tự rắc rối. Bất lực trước một số hiện tượng tâm linh, như hiện vong, nhập vong, xem bói, tiên tri, xác thân bất hoại, thần giao cách cảm, tâm năng điều khiển, linh tính, giấc mơ, xuất vía…Không giáo chủ tôn giáo nào được và đã được Thượng đế cho thấy Người bằng mắt huệ, để Người giáo dạy trực tiếp! Nên có khi hiểu sai về Cha, hoặc dùng bí hiểm mô phỏng, dẫn dụ tín chủ, dọa nạt tâm linh tùy tiện.
2-Không một đạo giáo nào đưa ra lý luận triết học tự nhiên và lý luận triết học xã hội, xây dựng con đường và biện pháp cải tạo xã hội loài người, để loài người thực sự thông minh, thông linh, văn minh, đạt đại thiện, đại mỹ, để đạt chính quả, siêu thoát ngay khi sống, nhưng lại cũng cải tạo, xây dựng xã hội an lạc. Họ chỉ đưa ra các biện pháp và tiêu chí đạo đức. Về mặt lý tưởng xã hội HẠ GIỚI là không. Đạo Ki-Tô mơ đến thiên đường trên cao, Chúa đưa hội thánh lên không trung trong tận thế, rồi xây nước trời ngàn năm bình an. Cái nước trời ấy ở đâu, trên trời hay dưới đất, xây nó như thế nào, đặc điểm của nó ra sao, thì rất mơ hồ, không có triết lý và phương pháp tiến hành cụ thể. Tức là không có cách mạng xã hội và cách mạng tâm linh. Trong khi nhân loại còn tồn tại hàng tỷ năm, vậy nhân loại sống như thế nào, ra sao, vào chùa hết hay lên thiên đường hết, thì không ai lý giải được.
Đạo Phật tu đạt giác ngộ, diệt dục, xuất thế, xa rời các nguyên lý tồn tại của xã hội là sinh sống, sinh sản của loài người. Tu đạt siêu thoát-tức đạt trạng thái Niết bàn, chết đi lên Niết bàn. Nhưng còn xã hội hiện tại thì ai lo? Tu sỹ Phật giáo còn phải ăn, phải mặc, dùng vật phẩm của chúng sinh, vậy còn nghiệp phải trả, vì tu chỉ ích mỗi bản thân thôi. Người ta đi chùa cầu Phật, nhưng họ không hiểu nhiều về đạo đức và đạo pháp nhà Phật. Ngày nay và mai sau, pháp Phật có độ, cứu nhân loại khỏi chiến tranh, bệnh họa không? Phật tổ đã nói: vào thời mạt pháp, tu sỹ độ mình đã khó, nói chi đến độ người.
Cho nên Hồ Chí Minh có nói: Ông Bụt trong chùa hiền lành tốt tính, nhưng chả giúp được gì.
Khái niệm xã hội Thánh Đức là của đạo Phật, vậy Ta hỏi: Muốn có Thánh Đức phải làm gì? Xây nó ra sao? Nó như thế nào? Ai sẽ xây nó, vào chùa xây hay sao? Hay là khuyên người ta sống có đạo đức là được?
Đạo Phật chờ bồ tát Di Lặc giáng lâm, xây Thánh Đức, vậy Di Lặc xuống với hình ảnh ông béo à? Mặc áo cà sa vào chùa xây Thánh Đức sao? Ai đã biết mặt của Di Lặc thế nào? Bao lâu nữa, tới 8400 năm sau khi Thích Ca nhập diệt, Di Lặc mới giáng lâm, vậy đến lúc đó, xã hội loài người sẽ ra sao? Rất siêu hiện đại rồi, vậy Di Lặc sẽ dạy gì vào lúc đó?
Nay Phật Thích Ca đã hết nhiệm kỳ lãnh đạo, đã về giời, tất cả các cảnh chùa đã không được còn giáng bóng nữa. Đây là luật mới của Thiên đình. Ngoài ra, như chúng ta biết, Phật coi Thượng đế là Phạm Thiên Vương. Thiên Vương là một vị thần lãnh đạo một tinh cầu, như quả đất, sao Hỏa…Có rất nhiều vị Thiên Vương. Cho nên sai lầm, tín đồ phật giáo hiểu sai, phạm tội bất kính với Cha! Cha là đấng Đại toàn năng, còn sinh ra cả Phật Thích Ca, cho Ngài xuống thế gieo đạo. Chúng ta nên nhớ, Ấn Độ giáo-hay đạo Bà La Môn-thờ đấng Brahman-tức Thượng đế. Phật Thích Ca, vì thấy Ấn giáo suy đồi, không cứu độ được đau khổ cho chúng sinh, nên vì thương xót chúng sinh, Ngài đã phát nguyện, tu luyện và sáng tạo ra pháp môn mới, trên nền tảng của Ấn giáo, vẫn là phép tu thiền, luân hồi, kiếp nghiệp quả luân hồi, nhưng chủ trương thoát tục để thoát khổ; chủ trương không có ta-tức là vô ngã; trong khi Ấn giáo xác định con người là tiểu ngã-linh hồn, trong đại ngã-thượng đế. Đây là khác biệt chính yếu của Đạo Phật, và khi đạt trạng thái niết bàn, thì trở về hư vô, về không-thực chất là trở về với Cha, hết luân hồi. Nhưng đạo Phật nguyên thủy không công nhận có linh hồn, Thượng đế. Nay các đức Phật đã đắc đạo, linh hồn họ vẫn đang hiện hóa, hồn người ta nhìn thấy hàng ngày, thì lý thuyết nhận thức kia còn đúng hay đã sai? Và Đức Phật nói: Thiên thượng thiên hạ, duy ngã độc tôn, vậy đúng hay sai? Ta chỉ biết có một vị duy ngã độc tôn, đang tưới đức và sinh ra tất cả, là Thượng đế!
Cha vẫn đang lãnh đạo cả chư thần-thánh-tiên-phật. Trước khi ngài Thích Ca Mâu Ni xuống thế để gieo đạo Phật, thì Ngài đã trải qua vô lượng kiếp tu rồi.
Chính pháp của đạo Phật, như chính đức Phật nói trong kinh phật, chỉ phát triển có 2500 năm, sau khi ngài nhập diệt, rồi mạt. Nay Ngài đã nhập diệt được 2553 năm.
Đạo Phật nay đang hoằng dương hơn, nhưng nhân loại cần một cuộc cải cách vĩ đại để cả nhân loại thành một trường học, phải sống.
Đức Phật mãi là một bậc thầy khai ngộ về Đạo Đức và lòng từ bi cho chúng ta phấn đấu.
3-Nhiều luận điểm mang tích chất hoang đường trong kinh tự và pháp tu, đã làm khoa học hiện đại chống lại. Các tôn giáo này bí, do kinh tự đôi khi có những luận cứ quan trọng sai, thậm chí mang tính huyền thoại; nên dùng phương thức bảo thủ, bí nhiệm để lôi kéo con người. Thậm chí dùng thủ đoạn làm con người u mê, ngu đần, với cách muốn ngu để trị- có tính phản động!
Không có tôn giáo nào đưa ra được các qui luật lớn về Đạo Trời-Hay chính xác là khoa học về nhận thức các qui luật lớn trong tự nhiên và vũ trụ.
Các tôn giáo trước đã có tính chất làm tôn giáo và khoa học chống lại nhau; vì sao: Vì sự bí nhiệm của pháp môn, bí hiểm tâm linh, không có khoa học tâm linh soi đường. Khoa học tâm linh không thống nhất được và không có điểm chung với khoa học lý hóa thô mộc, triết học duy vật thô mộc hiện có.
4-Các tôn giáo không ngừng miệt thị nhau, thậm chí dùng thần quyền tiêu diệt nhau, gây chiến tranh sắc tộc, chiến tranh tôn giáo, tôn giáo bị lợi dụng phục vụ tham vọng tàn độc bành trướng xâm lược trong suốt 2000 năm qua, như một vết nhơ trong lịch sử nhân loại. Dùng tôn giáo làm lá bài để chống các dân tộc khác, gây khủng bố, áp đặt quyền tự do và độc lập của các dân tộc.

“ Thế Kỷ 20, ta thấy có khoảng 10 cuộc chiến mang tính tôn giáo:
Thứ nhất phải kể cuộc chiến ở Bắc Ái Nhĩ Lan giữa những tín đồ Tin Lành và Thiên Chúa Giáo thuộc La Mã đã kéo dài hàng thế kỷ.
Thứ hai: Cuộc chiến Bosnia và Kosovo giữa người Albania theo Hồi Giáo và người Serbia theo Chính Thống Giáo, cuộc chiến này còn mang thêm tính sắc tộc nữa.
Thứ ba: Cuộc chiến Croatia giữa những người theo Thiên Chúa Giáo La Mã và Hồi Giáo.
Thứ tư: Cuộc chiến ở Nam Sudan giữa những tín đồ Thiên Chúa Giáo La Mã và các tín đồ Hồi Giáo.
Thứ năm: Cuộc chiến giữa người Thổ Nhĩ Kỳ theo Hồi Giáo và người Hy Lạp theo Chính Thống Giáo tức Thiên Chúa Giáo, ở đảo Cyprus.
Thứ sáu: Cuộc chiến ở Kashmir giữa những người theo Hồi Giáo được Pakistan hỗ trợ với những người theo Ấn Ðộ Giáo được Ấn Ðộ hậu thuẫn.
Thứ bẩy: Cuộc chiến ở Ambon, Indonesia giữa những người Hồi Giáo và tín đồ Thiên Chúa Giáo. Trước đó là cuộc chiến tại Ðông Timor cũng của hai tôn giáo này.
Thứ tám: Cuộc chiến ở Sri Lanka giữa chính quyền theo Phật Giáo và phe Ấn Giáo đòi ly khai gọi là Hổ Tamil.
Thứ chín: Cuộc chiến tại Afghanistan trước đây giữa hai phe Hồi Giáo Taliban và Liên Minh Phương Bắc, nay là cuộc chiến chống khủng bố.
Thứ mười: Cuộc chiến tại Philippines giữa chính phủ theo Thiên Chúa Giáo La Mã và lực lượng Hồi Giáo gọi là Moro. Hiện nay đang có cuộc chiến tiêu diệt nhóm Abu Sayab theo Hồi Giáo, được coi như thành phần khủng bố có liên lạc với tổ chức khủng bố quốc tế Al Qaeda.
Mới đây nhất là cuộc xung đột tôn giáo đẫm máu tại Ấn Ðộ khởi đầu từ ngày 27-2-2002 giữa những người theo Hồi Giáo và những tín đồ Ấn Ðộ Giáo, chỉ trong vòng một tuần lể mà có tới 700 người chết và nhiều nhà bị đốt cháy tại bang Gujarat.”
( Tư liệu Internet)


5-Đặc điểm chung nhất là: Sự suy vi của Chính pháp, dẫn đến sự suy loạn của Đạo đức và Đạo pháp, chính trong họ đang mâu thuẫn, chia rẽ và phản pháp; đồng thời nhận thức loanh quanh lại, đấu tranh và đưa ra các triết lý vụn vặt về để bảo vệ chính pháp. Thời mạt pháp của các đạo, ứng với thời mạt thế hiện nay, trước chuyển thế.
Chúng ta sẽ thấy, sự suy mạt khủng khiếp của các linh mục Ki-tô và Giáo hội…Nga cũng thờ Chúa, Mỹ cũng thờ Chúa, nước nào đúng trong đạo đức? Và sự mạo báng và bỏ pháp của rất nhiều ni sư, trốn đời vào chùa hưởng lạc…Đạo Hồi gắn với sự hỗn loạn đánh nhau ngay giữa phái Hồi là Sunni và Shiite.
6-Các tín điều đạo đức không phản ánh hết và không thỏa mãn được tính chất phức tạp của đời sống và không đủ khả năng răn đe một cách tự giác khoa học một cách lâu dài trong toàn bộ tiến hóa nhân loại.
7-Vấn đề siêu thoát: Không một tôn giáo nào có phương cách siêu thoát hiện đại và khoa học, đắc hiệu và nhanh chóng, được nhiều như chúng ta! Họ thường đọc kinh cầu chú, cho linh hồn tự giác ngộ hoặc phải dùng tha lực của các thần thánh tiên phật khác; vì họ không có lý luận về trường sinh học và linh hồn đúng đắn. Ki-tô giáo khi có người chết, đào sâu chôn chặt…thực tế quá ít linh hồn được siêu và còn lâu mới lên được cảnh giới 9 là Thiên đường! Ngoài ra, Phật giáo cũng ít được Niết bàn-tức giải thoát.
................
Như vậy: Lần đầu tiên trong lịch sử nhân loại, chúng ta là pháp môn tu tập siêu ngộ Chân Lý và có cách siêu thoát cho vong nhân siêu đẳng nhất, mà không có vị pháp chủ nào từ trước có thể làm được như Ta; ngoài ra, cũng lần đầu tiên trong lịch sử nhân loại, có sự kết hợp chặt chẽ Tôn giáo với Lý thuyết xã hội, giữa thần quyền với chính quyền, giữa khoa học hiện đại với khoa học về tâm linh và tôn giáo, thống nhất khoa học, thống nhất nhận thức về tín ngưỡng tâm linh-tôn giáo, thống nhất tự nhiên với lý tưởng về Thượng đế, giữa tự nhiên với con người, mà không có sự bí hiểm, bí nhiệm nào. Tất cả sáng rõ, trong sáng, chân chính, lý tưởng cao đẹp và triết lý khả thi, hơn bất cứ một triết thuyết xã hội hay tôn giáo nào đã có từ trước đến nay!
Do đó, chúng ta không là tôn giáo.
Chúng ta theo Đạo Trời muôn năm của Vua Cha Thượng đế vĩ đại.
8-Vấn đề bàng môn, tả đạo: Khi Đức Thích Ca ra đời, đạo Ấn Độ giáo, Jaina giáo đã có trước khoảng mấy ngàn năm với thuyết luân hồi, nhân quả; đặc biệt, pháp tu kiểu thoát tục Đạo sỹ Yoga đã có trước đó khoảng 6 ngàn năm. Một thời gian vô cùng lâu. Họ tập huyền môn siêu đẳng, siêu thoát ngay tại thế, xa lánh tục trần. Sau này, vì thương xót chúng sinh trầm luân trong bể khổ, Đức Thích Ca đã sáng tạo ra pháp môn mới, với hệ thống đạo đức và tu tập tự giác ngộ ( tự ngộ tự tha), trên cơ sở thiền truyền thống, xa tục trần xuất thế, nhưng có tổ chức ( thực tế là cải cách tôn giáo Ấn). Lúc đó, Ấn giáo coi ngài Thích Ca là bàng môn tà đạo. Đạo Phật không phát triển được ở Ấn Độ, phải sang Tây Tạng và phía Đông. Khi đạo Phật phát triển, chia thêm nhánh Đại Thừa, thì những người Tiểu Thừa coi đó là bàng môn. Sau còn rất nhiều pháp môn khác nhau. Đạo Ki-tô cũng có hoàn cảnh tương tự. Do Thái giáo thờ Chúa Trời-thánh Jehovah có trước khi Jesus ra đời mấy ngàn năm.
Tôn giáo là cụ thể, có tính cụ thể, lịch sử, phù hợp với giai đoạn lịch sử cụ thể của xã hội loài người. Lịch sử loài người đã có vô số các tôn giáo khác nhau, cái sau sinh ra từ cái trước, thừa kế tinh hoa và cũng là phủ định cái trước; cái trước có khi nói cái sau là bàng môn tà đạo. Nhưng cái nào hợp qui luật tiến hóa, và hợp với giai đoạn lịch sử phát triển kế tiếp của loài người thì tồn tại, phát triển, rồi mạt, diệt, theo qui luật thành trụ dị diệt, thành trụ hoại không, như muôn sự vật hiện tượng khác, không có gì là lạ.
Những người sáng tạo-ban đầu, luôn luôn bị chống đối, bị phá hại, thậm chí bị làm hại, theo qui luật phản phục, không có gì là lạ. Nhưng rồi, cái mới, cái tiến bộ sẽ đi lên, thậm chí có khi bị thụt lùi…
Vậy nhận thức của nhân loại, với tính cụ thể là các hình thái ý thức, trong đó có tôn giáo, đạo đức…luôn luôn phát triển từ thấp đến cao, theo chiều xoáy trôn ốc, đi lên, càng sau càng hoàn thiện. Ý thức, nhận thức nào hợp qui luật tất yếu tiến hóa và phù hợp với điều kiện phát triển mới của xã hội loài người thì tồn tại và phát triển, rồi cũng sẽ bị lụi tàn là tất yếu. Cái gì cũ, lạc hậu, sẽ tan rã; đương nhiên cái cũ sẽ chống lại cái mới sinh ra, bảo thủ sẽ chống tiến bộ, nhưng theo thời gian và qui luật, cái gì hợp lý, hợp qui luật thì tồn tại và đi lên. Vấn đề là ở chỗ tách ra, có cái nhìn chung, để đánh giá và phân tích, không vô minh, không kỳ thị, nhưng cũng không cố tình bảo thủ thành phản động, thậm chí gây tội ác chống lại tiến hóa. Xã hội, hay các triết thuyết cũng đều thế.
9-Về các nghi thức tâm linh: Đa số các tôn giáo đều rườm rà, nặng nề, thậm chí bắt dân đóng góp xây dựng nặng. Dân nghèo, xây lắm chùa chiền nhà thờ. Việc đưa vong cốt vào thờ trong chùa là sai lầm về linh pháp, vì chùa là nơi để con người tu hành, chứ không phải là nhà mồ; người ta đã hiểu sai việc nhờ Phật tiếp dẫn vong đi siêu, với chuyện cho vong vào chùa tu tập. Tu chỗ nào? Học ai? Nhiều vong nói với Ta là họ rất đói, lạnh, buồn thê thảm! Xin về nhà cho ấm áp! Việc chôn sâu không cải táng của Công giáo không diệt, hoặc làm tan rã được linh hồn, mà càng làm họ khó siêu thoát, trở lên bất trị và phá lại hạ giới. Địa ngục không phải dưới đất. Thực tế, yểm phong thủy…không phải lúc nào cũng được. Có quá nhiều các vong người Công giáo hành lại chính người thân, Ta chữa bệnh tâm linh, bắt họ, siêu, dạy, rồi mới bắt họ chữa cho người thân của chính vong đó.
Theo đạo, nhưng không ăn chay, không thiền công siêu đẳng, lại tham tiền tài vật dục danh, lợi, ghen tỵ, hoặc thèm khát khi tu, hoặc nhận thức tri thức thấp kém…thì làm sao chết siêu thoát được!?
Một số tôn giáo, từ khi ra đời đến nay, mang lại đau khổ, đau thương cho nhân loại, hơn là cứu rỗi, cứu độ! Đó là sự thật không thể chối cãi!
Cha là của chung, không phải là của riêng của bất cứ tôn giáo hay pháp môn nào.
Có hàng vô số pháp tu tập để về với Cha, pháp nào đã lạc hậu, tất suy bại.
Các vị hãy nghe chính những lời nhận xét của Cha về họ.
……………………..
Ngoài ra, cần nhấn mạnh: Thời Thánh Đức, thuộc về một giáo lý mới; bản chất xã hội Thánh Đức-thực chất là xã hội cộng sản Thiên Đạo tại thế này; người ta sống và tu tập học hành tại gia, mà vẫn hiền lương, đạt lục thông, đó mới là điều vĩ đại! Không thể vào chùa hết mà xây xã hội an lạc, nhân dân thái bình được. Cũng không thể khuyên chúng sinh sống đạo hạnh, giác ngộ Chân lý, giải thoát, khi xã hội còn điêu linh, đói nghèo và bệnh tật. Con người muốn tồn tại, không thể thoát ra khỏi cộng đồng được-xét nghĩa toàn thể nhân loại. Con người ta phải ăn mới đến Đạo, không thể khất thực của xã hội mãi được; không có ăn thì không thành đạo, Phật Tổ đã từng bỏ lối tu khổ hạnh để đi vào Trung đạo; mà Đạo là sự tồn tại của các qui luật, trong đó có qui luật sinh hóa. Không tiến hành cải tạo xã hội, thì không thể giải quyết tận gốc sự đau khổ của con người. Ai xuống thế, cũng vào chùa hết, thì ai làm cho mà ăn? Hoặc từ bi hỷ xả, xả thiền, bỏ tam độc là tham sân si…nhưng cuộc sống khốn nạn làm họ bầm dập, thì họ liệu có an nhiên tự tại hay loại bỏ sự đấu tranh trong bản thân và xã hội với nhau được chăng? Loại người dĩ hòa vi quí đáng sợ hơn cả, và chúng ta sợ nhất là loại người quá tốt! Đúng không khen, sai không chê, hỷ xả cho kẻ ác một vài lần, nhưng tổng số chúng thì thành họa cho xã hội! Chúng ta quá hiểu, thời mạt, kẻ hiền tài, người hiền lương hay bị oan trái, bị đọa đày, thiệt thòi thế nào rồi!
Hạnh phúc không phải là tu nhàn, mà là cống hiến cho loài người và tu tập khoa học đắc cách, để có hạnh ngộ phúc đạo, sống đạo đời hợp nhất. Chỉ có xã hội Thiên Đạo mới làm được Đại đồng Thánh Đức, giải phóng được nhân loại khỏi tội ác, chiến tranh, tham tàn và vô minh, vô thần, hoặc mê tín mê muội; lại chính thờ Cha thực của mình là Thượng đế-tuân theo luật Trời hay Đạo Trời, mà không tôn giáo nào hiện nay có thể mô phỏng hay thể hiện được một cách khoa học. Chúng ta là tiểu ngã trong đại ngã, tiểu hồn trong đại hồn, thực tế hiện nay linh hồn Phật tổ vẫn tồn tại, vẫn hiện hóa, chứ không phải là không. Thượng đế còn vô vàn đau khổ, vì con cái của Người còn đau khổ, đưa vài chục vạn người lên thượng giới trong một thế kỷ là quá ít, nhưng nếu thế giới này là một xã hội lành mạnh, thì sẽ có hàng chục triệu, hàng trăm triệu người đạt đạo. Còn mọi chư phật và bồ tát, đều luôn theo chỉ lệnh của Vua Cha. Các cổ thần, hay cổ phật, hay các thần thánh, hay các thần tinh…đều là một, là cách gọi khác nhau của các tôn giáo mà thôi; vì Nhân loại cũng chỉ là Một.
Tuy nhiên: Tương lai, chúng ta sẽ chọn lọc những tinh hoa cao quí của Phật giáo để xây Thánh đức là: Đạo đức cao đẹp, Bát chánh đạo, thuyết luân hồi, nhân quả (tất nhiên cần sửa lại), pháp thiền, vì không thiền, không thể đạt thần thông và năng linh. Phật Tổ mãi là người thầy vĩ đại của chúng ta.

Chúng ta cần kế thừa, phát huy tính tốt của Nho giáo Phương Đông: Ngày nay chế độ phong kiến không còn tồn tại với tư cách là hình thái chính trị, pháp quyền, cơ sở kiến trúc thượng tầng cũng như hạ tầng của nó đã bị sụp đổ; nhưng với tư cách là một hình thái ý thức đạo đức (đạo Nho) thì những mảng vỡ cuả nó vẫn còn, dù ít dù nhiều, vẫn ảnh hưởng lớn tới xã hội phương Đông hiện nay. Do đó phải xét cái hay, cái dở của nó để góp phần xây dựng nền văn hoá mới phát triển lành mạnh theo tinh thần tiếp thu chọn lọc tinh hoa của nó, không phủ định sạch trơn mà kế thừa biện chứng có chọn lọc.
Một phần tư tưởng nho Giáo tồn tại, do các nguyên nhân sau: Do cơ sở kinh tế cơ bản vẫn là nông nghiệp với sản xuất lạc hậu, kiểu truyền thống. Ở Trung Quốc, Đông Nam Á…vẫn còn bộ phận kinh tế nông nghiệp nông thôn lạc hậu. Tính chất sản xuất nông nghiệp như thế này còn tồn tại khá lâu nữa, nhất là ở các vùng nghèo, kém phát triển, miền núi.
Đô thị hoá nhanh, nhưng diễn ra chủ yếu ở các đô thị lớn và quanh đô thị. Nông dân vẫn chiếm số đông. Làng xã, thôn xóm không khép kín như xưa, nhưng vẫn tồn tại văn hoá tiểu nông lạc hậu. Văn hoá chưa được hiện đại hoá toàn diện, chưa xoá hết mù chữ. Phong tục tập quán cổ truyền luôn luôn có xu hướng bảo thủ và phát triển rất chậm.
Trung với nước: Tinh thần trung quân ái quốc, trung với vua, hiếu với cha mẹ được cải biến thành trung với nước, hiếu với dân.
Đạo tam cương ngũ thường, ngũ luân của phong kiến, tạo ra riềng mối rường cột trong quản lý xã hội cũ, biến cải thành một số kinh nghiệm trong xây dựng các mối quan hệ mới, trong xây dựng thiết chế văn hoá, thiết chế chính trị, đạo đức, trong quản lý xây dựng gia đình và xã hội mới, con người mới.
Đức là nội dung quan trọng nhất của xã hội phong kiến; đức là phẩm chất, tập trung ở: Lễ, nghĩa, nhân, trung, hiếu, tiết hạnh. Ngày nay xã hội phương Đông vẫn trọng đức làm đầu: “ Có tài mà không có đức như cây không có gốc, vô dụng lại có hại” ( Hồ Chí Minh). “ Cái nết đánh chết cái đẹp”…do đó đạo đức vẫn là nền tảng muôn đời của xã hội. Ý nghĩa và tầm quan trọng đó ngày nay vẫn còn nguyên giá trị.
Ngũ luân: Vua tôi, cha con, vợ chồng, trưởng ấu, bè bạn. Ngày nay quan hệ vua tôi thành quan hệ cá nhân với lãnh tụ, hiểu rộng ra là với thầy, với cấp trên, với tổ chức, vẫn cần có chuẩn mực, có tình, có lý, vừa là đạo lý làm người. Làm công dân phải trung với nước, con phải hiếu với cha mẹ, vợ chồng vẫn phải “tương kính như thân”, hoà hợp. Em phải kính anh, bạn bè phải nghĩa, hiệp, thuận, thân.
Tu thân vẫn là một giá trị quan trọng trong xây dựng nhân cách con người. Cả đời người lúc nào cũng phải tu thân. Thanh niên thì lập thân mới lập nghiệp, người thành đạt lập nghiệp mới lập ngôn. Giá trị danh chính-ngôn thuận vẫn còn tác dụng lớn. Hiền tài vẫn là nguyên khí của quốc gia. Con người ta sinh ra vẫn phải tuân theo luân lý chung, đó là đạo làm người. Có trí, lễ, nghĩa, trung, liêm thì mới thành nhân. Đặc biệt là cán bộ. Cụ Hồ dạy: “Trung với nước, hiếu với dân”, “cần kiệm liêm chính, chí công vô tư”. Đạo đức vẫn là cáo gốc của người cán bộ cách mạng.
Cụ Hồ Chí Minh còn nói: “Học để làm người, học để làm cán bộ” phục vụ nhân dân. Xưa học để làm quan, nay học để phụng sự nhân dân, làm đày tớ của nhân dân.
Nho giáo lấy đức trị làm đầu…xét cho cùng, tính chất ưu việt ở chỗ, lấy giáo dục thuyết phục làm trước, sau mới chế áp. Phương pháp giáo dục đạo đức vẫn coi trọng yếu tố làm gương trước, xử phạt sau. “Lo trước thiên hạ, vui sau thiên hạ”.
Trong gia đình và ngoài xã hội, bên cạnh việc bình đẳng về quyền lợi của cá nhân, và tổ chức do pháp luật qui định, vẫn phải có tôn ti trên dưới. Xác định chỗ đứng, chức trách, nhiệm vụ, quyền hạn của từng công dân, trong gia đình, từng người trong xã hội, không thể tự do tuỳ tiện, đều phải tuân theo nguyên tắc tập trung dân chủ.
Hạn chế những ảnh hưởng xấu và điều chỉnh văn hoá phương Đông nói riêng và văn hoá Nhân loại nói chung:
-Đó là óc địa vị, tôn ti trật tự, đẳng cấp, cục bộ có nguồn gốc do giai cấp phong kiến (tầng lớp vua quan, nho sỹ) là giai cấp trên, được quyền chiếm đoạt, sử dụng của cải xã hội (đứng trên nhân dân, coi khinh lao động). Địa vị luôn gắn với đặc quyền đặc lợi, làm quan có sức hấp dẫn đặc biệt. Tư tưởng địa vị thâm căn cố đế ( do đạo tam cương) tìm cách để có địa vị, địa vị chức quyền càng cao, bổng lộc càng nhiều. Để vinh thân phì gia. Muốn có quyền lực, phải kết bè phái, cục bộ ê kíp, cục bộ địa phương, cục bộ dòng họ. Cục bộ còn do tính chất bảo thủ làng xã. Điều này chúng ta cần tránh trong xây dựng thiết chế tự trị sau này của xã hội đại đồng. Muốn bảo vệ quyền lợi, thì phải cục bộ. Giá trị con người được xét theo địa vị và danh vọng, mà coi nhẹ đạo đức. Vì tư tưởng quyền danh mà háo quyền hành, háo danh. Tâm lý háo danh còn ảnh hưởng tới cả lớp trẻ khi học, chọn nghề và cả xã hội. Đạo đức phong kiến trọng người quân tử ( xét kỹ là người có học), cho nên quân tử phải đem sự học ấy để hành đạo ( giáo hoá, chăn dân, huệ dân). Nên đôi khi, biến dị đi, quan tham cũng là “cha mẹ dân’. Xuất phát từ tư tưởng đặc quyền đặc lợi, nên để bảo vệ địa vị ấy, vua phải dựa vào dòng tộc, cho mình là “thiên tử ” chăn dân. “Thần thiêng phải có bệ hạ”, quan thì phải dựa vào vua, nịnh nọt vua, dựa vào dòng họ, cục bộ. “Một người làm quan cả họ được nhờ”. Vô số vua quan vì quyền lợi cá nhân, mà tranh ngôi vị, tranh đất, tranh thiên hạ, đưa xã hội bao năm vào chinh chiến nồi da nấu thịt, huynh đệ tương tàn. Không biết họ thay trời hành đạo cái gì?
Đã có tư tưởng như thế, nên phải có những thủ đoạn như kéo bè kéo cánh, tiêu diệt lẫn nhau, tranh dành chức quyền, làm hại người tài, người lương thiện. Đặc biệt là tính cách đố kỵ ghanh ghen xấu xa, nguồn gốc là để tranh dành, gây vô vàn tội ác.
Thời loạn thì trọng nhân tài, đến khi thời thịnh, thì triệt hạ hiền tài. Trong lịch sử có vô khối chuyện đau lòng về chia rẽ đất nước, triệt hạ hiền tài, bảo thủ phản động, phản dân hại nước vì quyền lợi cục bộ.

Kết luận
Muốn thực hiện đại đồng, hợp nhất tôn giáo, nhân loại, phải: Có một Chính Pháp lớn đủ bao trùm mọi pháp cũ, cao hơn mọi triết-thuyết xã hội hiện có, giải thích khoa học mọi vấn đề của tự nhiên-xã hội-con người-khoa học hiện đại, hợp lý hóa được lý tưởng xã hội, khoa học với Đạo pháp-Chính pháp và huyền thuật-tức là Huyền pháp; hiện đại, nhưng không cũ trong hàng vạn năm; không lặp lại cách thức tu tập và nghi lễ đã cũ… đáp ứng được tiêu chí và phản ánh được sự phát triển của mọi thời đại tương lai; đồng thời, thực hiện cuộc cách mạng tâm linh sâu rộng, cùng lý tưởng xã hội, cả lý tính, cảm tính; và phải chứng minh được sự hiện hữu và khả năng khả thi của Pháp. Phải có một pháp tu tích cực, đắc hiệu, nhưng không xa rời cuộc sống bình thường của con người. Nghi lễ giản dị, Đạo-Đời hợp nhất, dành cho hàng vạn năm.
1-Nhân loại tương lai cần một đạo chung mới, hợp nhất là Không tôn giáo-hay gọi là ĐẠO TRỜI, đủ cho cả nhân loại hòa bình an lạc. Không thờ, hay thờ Thượng đế không quan trọng bằng thực hiện lý tưởng theo con đường của Thượng đế chỉ dạy, định hướng-là qui luật tất yếu của xã hội loài người.
2-Nhân loại cần một triết thuyết khoa học-tâm linh chính xác về qui luật tiến hóa của Vũ trụ-nhân loại. Hiện triết học phương tây hiện đại bế tắc và khủng hoảng, CNTB sẽ tất yếu bị diệt vong. Triết học và khoa học hiện đại bó tay không đủ khả năng giải thích các hiện tượng bí hiểm và sự thật tâm linh.
3-Có người sẽ nói chúng ta là gì mà có quyền “phán xét” các tôn giáo?
Ta nói các lý do sau:
-Thứ nhất:-Đã là đứng ngoài họ, và là con người có nhận thức, thì phải biết hay dở tốt xấu, khi nhận thức cái khác, ví như nhận thức người khác và người khác nhận thức về mình vậy. Do đó, ta có quyền nhận thức cái hay, cái dở của các tôn giáo. Cái mới sinh ra, thì luôn phủ định cái cũ; xưa các tôn giáo lúc mới ra đời, hay các học thuyết cũng thế.
-Thứ hai: Các đạo đã mạt pháp-do chính họ, có tính phổ biến, không cưỡng lại được. Vì chúng ta được lệnh xây dựng Chính pháp mới, có quyền lực tâm linh của Thiên đình ban cho, có sắc lệnh, có khả năng thông linh, ngồi chính vị ghế bóng-nên có quyền so sánh, tự tin nghiên cứu và nhận xét, trên cơ sở đánh giá khách quan, khoa học, theo nhận thức của chúng ta, chứ chúng ta cũng không vơ vào, không chửi rủa bới móc, hay miệt thị tôn giáo, mà trân trọng, thận trọng đánh giá, không chỉ chúng ta, mà theo như đánh giá chung và ngay trong đánh giá của chính các tôn giáo đó. Thậm chí chúng ta tiếp thu nghiêm túc, khoa học các giá trị tinh hoa của họ. Tại sao? Vì đạo đức chính thống của mọi tôn giáo đều cao đẹp, các bậc giáo chủ xưa đều là những linh căn lớn do quyền phép và tiên tri của Cha giáng thế lập đạo. Cái gì cũ, không hợp nữa, thì nói là cũ.
-Thứ ba: Hiện nay, luật Thiên đình lập Thánh đức tại thế, nhưng tất cả các pháp môn cũ đã và sẽ không bao giờ đáp ứng được tương lai ấy, không thể tiến hành một cuộc cách mạng về khoa học tâm linh và khoa học về xã hội được! Nếu ai tiến hành được, thì chúng ta cầu cho họ thành công! Họ sẽ bất lực trước hiện trạng đau khổ của Cha và loài người chúng ta hiện nay.

..............

Lời Thượng Đế
Thượng Đế là Ta, Ta là Thượng Đế
Sinh ra muôn loài, Ta là chúa tể
Ta là cỏ cây, hoa lá, nhân sinh
Ta là đất đai, hạnh phúc, hoà bình
Là Chân lý, cội nguồn cuộc sống
Là văn minh, là màu xanh, đích đợi
Ta là phúc phần giáng khắp nơi nơi

Ta ở đâu giáng phúc ở đó
Kẻ nào rẻ rúng Ta sẽ mất Ta
Kẻ bỏ Ta sẽ quay trở lại
Kẻ Ta bỏ sẽ làm lại từ đầu
Kẻ hại Ta sẽ tự tiêu diệt
Kẻ phản Ta là tự phản mình
Kẻ chống lại Ta sẽ bị người chống
Kẻ nhạo báng Ta là tự huỷ thân mình

Ta là đấng Cao Minh
Thiện-Mỹ-Chân vĩ đại
Đạo Hằng Ta phổ ba ngàn Thế giới
Mười phương Trời, Ta ngự ở Trung Phương
Ấy là Bắc Đẩu tinh-Toà Bạch Ngọc phi thường

Ta là Thượng Đế
Thượng Đế là Ta
Ta là chúng sinh
Chúng sinh là tất cả
Chí Tôn là cây, Thiên Tôn là lá
Ta là ông Trời
Trời cao khôn tả.
Thần Thánh Phật Ta sinh
Ta là Thiện sinh, Thiện Đạo.

Ai nói về Ta, Ta sẽ ở bên
Ai nghĩ về Ta, Ta sẽ ở trong lòng
Thờ Ta là Đạo
Đạo Thiện, Đạo Đồng
Đạo Trời muôn thủa thuỷ chung
Ấy dòng nhựa sống máu hồng muôn năm….


 
THIÊN ĐẠO THÁNH ĐỨC - PHỔ GIÁO CHÚNG SINH
ĐẠI ĐỒNG - ĐẠI THIỆN - ĐẠI MỸ - ĐẠI LINH
 

http://www.thiendao.co.vu/2015/09/th...hap-chinh.html 
Share:

Con Đường Đại Đạo - Vô Biên Khôn Lường


Cơ linh diệu, Thầy Trời ứng hóa,
Cơ nhiệm mầu, luyện cá hóa long.
Trong mình có Chủ Nhơn Ông,
Huyền vi vô lượng, không không nghe à !
Nghe Đạo chuyển, vào ra thanh thoát,
Nghe lời Cha, thánh thót ru hồn.
Quyền năng Tạo Hóa, Chí Tôn,
Ban cho tất cả, bảo tồn Đạo chơn.
Chơn Pháp khí, Linh đơn giồi luyện,
Luyện cho thành, huyền biến Phật Tiên.
Vững tâm, nhất chí, kiền thiền,
Con đường Đại Đạo, vô biên khôn lường.
Vì sinh chúng, tình thương chan rải,
Độ nguyên nhân, lối phải mà đi.
Long Hoa mở hội khoa kỳ,
Tuyển hàng sĩ tử, trường thi ra tài.
Đâu ngại khó, chông gai xông tới,
Đâu màng chi, danh lợi thế gian.
Phủi rồi bụi thế, con an,
Thênh thang Trời rộng, con đàng hồi qui.
Qui đảnh thượng, Thiên thi Thầy rót,
Để tâm chơn, mật ngọt Ma Ha,
Thấm sâu vào cõi lòng ta,
Lóng trong, gạn đục, tâm tà diệt tiêu.
Đường mây nhẹ, phiêu phiêu gót ngọc,
Có Thầy đây, bảo bọc Đơn linh,
Phật hình sáng tỏ, tinh minh,
Thần quang chiếu diệu, thượng trình về Cha.
Đã tu học trải qua năm tháng,
Khảo, khảo thi, cho đáng danh trò.
Đệ môn Đức Hạnh thơm tho,
Vì Thầy, vì Đạo, lòng lo cơ mầu.
Chứng con trẻ, thâu bầu linh dược,
Đem rưới chan, ân phước cho đời.
Thảm sầu nơi chốn trần vơi,
Thầy Cha độ trẻ, tuyệt vời lý chơn.
Vì Cơ Đạo, keo sơn gắn bó,
Vì Bổn Nguyên, nhọc khó cũng vui.
Ngày đêm cố gắng rèn trui,
Thuần chơn, vô ngã, Thầy vui con à !
Biết bao Đấng Thiên Tòa độ trẻ,
Để con tường mọi lẽ huyền vi.
Học tu thấu đáo huyền ky,
Vui câu Đại Đạo, trường thi bảng vàng.
Thầy ban trẻ tâm an, thanh tịnh,
Trí huệ khai, Sắc lịnh thừa hành.
Chứng cho Đạo Pháp Tam Thanh,
Lý chơn con tỏ, cho rành Pháp linh.
Thầy thương trẻ, niềm tin tuyệt đối,
Thầy dẫn con, tăm tối vượt qua.
Minh quang Kim thể sáng lòa,
Lập hành công đức, Thiên Tòa định phân.
Share:

Thánh giáo TAM NHẬT ĐÀN - Quốc Đạo Đại Đồng - BÁT QUÁI ĐỒ THIÊN HT

Cơ sàng sảy chọn người hiền, tiêu diệt kẻ dữ là do luật Nhân Quả trừng phạt công bình, vay trả hiện tiền lần chót để chờ 700.000 năm mới có kỳ Ân Xá như hiện nay.
Cơ Tái Tạo Thượng Nguơn Thánh Đức Tuyệt Khổ Đại Đồng - Chơn Đạo Vô Vi Huyền Bí Pháp - - Phục Vụ Nhơn LoMiễn Phí .

 Thánh giáo cơ bút 

TAM NHẬT ĐÀN

                   THI:
CAO thượng Chí Tôn cõi Ngọc Tòa,
 ĐÀI tiền giáo Đạo cõi Nam Kha,   TIÊN ông chỉ rõ đời Nguơn Hạ,
TRƯỞNG thiện tâm chân khỏi nạn qua.

Thầy mừng các con.
Nầy các con, hôm nay Thầy về để chỉ rõ cuộc đời thế sự cho các con giữ lấy xác thân. Vì ngày hôm nay, Thiên Địa tuần hườn dựng lại Thượng nguơn thì nhân nào quả nấy, thiện ác đáo đầu, các con có biết đó là chi hay không? Thiên Địa tuần huờn là ba nguon tuần hườn trở lại Thượng ngươn, đó là giáp vòng trở lại thay mới đồi cũ, thay quả địa cầu, thay bầu trái đất, nhân vật cỏ cây đều thay đổi tất cả đó các con!
Nầy các con!

                  THI:
CƠ trời thay đổi máy Càn Khôn,
Sấm dậy đất bung xác xa hồn,
Tam Giáo giáng trần qui Ngũ Phái,
Bát Môn Đồ Trận cõi thâu hồn.

Câu thứ nhất và nhì:
Ngày kia, quả Địa Cầu, bầu trái đất rung chuyền kinh Thiên động Địa, người mình đồng xương sắt cũng khó bảo toàn sinh mạng. Chỉ có phước đức là vẫn còn.

Câu thứ ba và thứ tư.

Ngày kia, tại xứ VIỆT NAM, Trời lập BÁT MÔN ĐỒ TRẬN CÓ 8 cửa ; Càn, Khảm, Cấn, Chấn, Tốn, Ly, Khôn, Đoài.
Hào quang sáng chói nửa lừng trời thì bá đạo hoàn cầu thấy hào quang, sang phá trận cho tiêu tàn, giành làm bá chủ.
Trận Bát Môn của Trời lập, chính là "THIÊN MÔN TRẬN"  người tu 1.000 năm vào trận khó ra. 

Thiên Môn Trận thâu hồi bá đạo vào Bảng Phong Thần, đó là Phong Thần thăng Bảng Kỳ Ba đó các con! Như vậy thì bá đạo hoàn cầu thấy hào quang kéo sang phá trận đều bị tiêu diệt, hồn lên Bảng Phong Thần hết cả. 

Vậy thì bá đạo không phá nổi ĐỒ trận của Thầy. Thầy mới thống nhất mà giáo truyền Đại Đạo khắp cả thế giới năm châu vũ trụ, chẳng phải truyền đạo ngày hôm nay đó các con! Vì Đạo Thầy chưa khai giáo, chưa thống nhất, Triệt giáo hoàn cầu làm sao truyền Đạo Thầy cho được. 


Ngày hôm nay, Thầy giáo Đạo để biểu hiệu Cao Đài Phổ Độ, là độ các con lập công giải thoát cho kịp kỳ Tận Thế này. Nên Thầy giảng Đạo chưa khai giáo, đến cơ phổ độ hữu hình là hữu hoại, tiêu hoại hết rồi còn lại những đạo tâm hữu căn hữu phước, anh tài tuấn kiệt, Thầy mới khai giáo Kỳ Ba, thì Phật, Thánh, Tiên, Tam giáo hạ trần hoát khai Huỳnh Đạo lập đời Thánh Đức Tân Dân, thì chừng đó Huỳnh Đạo thâu hết những kẻ đắc pháp huyền hư cùng hiền tài tuấn kiệt mà dẹp loạn can qua hoàn cầu mới được. 

Các con nên hiểu, dẹp loạn can qua hoàn cầu vũ trụ mà thống nhất bá đạo Triệt giáo chẳng phải là dễ ai cũng làm được đó sao?

Phải đủ tài năng thao lược pháp bưu nhiệm mầu mới dẹp loạn hoàn cầu mà thống nhất, chẳng phải là việc dễ đó các con!
Thầy giáng Đạo để biểu hiệu Cao Đài ra trước đặng độ các con cho kịp kỳ lập công đặng giải thoát, cho nên Cao Đài là cơ Phổ Độ, không có lập đời. Còn lập đời là Huỳnh Đạo , là cơ VÔ Vi mới là Phật Thánh, Tiên xuống thế lập đời mới được.

Đến ngày THIÊN KHAI HUỲNH ĐẠO, đó là khai giáo Đạo HUỲNH, thì Phật Thánh, Tiên, Tam Giáo hạ trần xuống thế mà thống nhất hòa bình, năm châu cùng vũ trụ, Thầy mới đem biểu hiệu Cao Đài mà truyền lưu cõi thế, các con không thông căn Đạo, không tìm hiểu được Thiên Cơ, tưởng lầm Cao Đài truyền đạo Năm Châu, Thống Nhất hoàn cầu chưa được. Vì Cao Đài là cơ hữu hình đâu có Phật, Thánh, Tiên mà thống nhất, đâu có Phật, Thánh, Tiên mà lập Bát Môn ĐỒ Trận. Thầy để biểu hiệu Cao Đài ra trước đặng độ các con cho kịp kỳ Nga-Mỹ chống nhau bằng cơ khí tối tân tận diệt loài người khắp Năm Châu cùng vũ trụ, đó là ngày Tận Thế nghe các con! 


Các con hãy tịnh tâm mà nghe Thầy cho bài đặng biết rõ loại cơ khí tối tân cũng là khoa học:


                                                                         BÀI:
Cơ tạo hóa Thiên Đình sắp định, 

Bầu Càn Khôn xoay chuyển lập đời. 

Thay bầu Trời Đất đổi đời,

CỎ cây tiêu sạch, loài người còn chi


CƠ tận diệt huyền linh sắp định,

Tạo cơ đồ chấn chỉnh hùng binh.
Mỹ Nga chống chõi thinh thinh,
Tài cao pháp giỏi chống kình trên không.

Ôi! Nhân loại ngục hình trần khổ.
Chịu pháp mầu vô số ngửa nghiêng,
Thôi thôi chật đất bốn miền,
Diệt bằng cơ khí của đời tạo ra .

Kẻ Hạ Nguơn lánh xa đạo đức,
Tin tưởng rằng cơ khí là hơn .
Rồi đây tiêu diệt chẳng còn,
Tạo thành cơ khí diệt người là ai?

KIM HỒNG LỈNH đầu thai nước Mỹ,
HỒNG ĐỊNH QUANG sử ký nước Nga.
Hai tay đồ đệ của ta,
Chế loài nguyên tử diệt tà thế gian .

Nhị Thế chiến HÍT-LE tên đặt,
Tam đó là trận giặc kỳ ba.
Những tay đồ đệ của ta,
Diệt tiêu thế giới pháp tà kinh oai.

Cho những kẻ khinh tài Thần Thánh,
Cho xuống trần tạo lấy hữu hình.
Diệt loài vô đạo hãi kinh,
Ham mê vật chất xác hồn ra tro.

Thần thánh lập tạo thành cơ khí,
Để xem mà có phải hay không.
Chết thôi vô số muôn phần,
Bởi đời yêu nó Thánh Thần tùy theo.

Diệt cho hết kẻ yêu khoa học,
Cho rằng là chẳng có Phật, Tiên,
Diệt tà độ kẻ nhân hiền,
Đặng cho mà biết Thánh, Thần có không.

CƠ tận diệt muôn phần thảm khổ, 

Các nhân hiền kiếm chỗ an thân.

Súng thần đạn dược đao gươm,

Của Trời sai khiến diệt phường vô lương.


Đây! Thầy giải nghĩa tiếp: 

Gieo nhân nào thì gặp quả nấy. Trước đầu bài cho các con biết rõ mà giữ lấy xác thân. Nhân nào quả nấy, là ngày hôm nay luật Trời định : Tạo thì mang, vay thì trả, liền theo căn không trốn được. Nhân quả kiếp nào, buổi này phải trả sạch. Vì ngày hôm nay Đời tận thế, lập lại Thượng Nguơn y đời Thượng cổ. Đời mới, dân đức hạnh hiền hòa, thông minh sáng suốt, là đời thái bình cộng lạc, không còn nhân quả trả nhau và loạn lạc giết nhau như đời này. 



Vì vậy nên Trời định: Luật Nhân Quả kiếp nào buổi nấy phải trả sạch, thì rồi đây, nạn nhân quả chen nhau mà trả, tận diệt giết nhau, máu chảy đầy sông, xương phơi trắng đất, đầy đồng không ai chôn vùi cho hết đó các con! Nên Thầy quá lo cho các con mà chỉ rõ Luật Trời định vậy. Thầy khuyên các con tín đồ hay Chức Sắc, không nên tạo nhân quả, kẻo phải trả cấp kỳ hiện tại, không còn để qua kiếp sau như đời trước. Nên các con phải lấy chí trượng phu quân tử mà ăn ở theo thời kỳ: dầu có giàu sang quyền thế cao mấy cũng đừng đem tánh tiểu nhân vô đạo mà đối với kẻ nghèo khổ thấp hèn, khinh khi ỷ lại,  kiêu căng hay cậy chức phận, lớn lối ỷ quyền, làm cho người đời oán ghét, thì là diện-phục, tâm nó bất phục, nó cũng kiếm thế trả thù liền, cho các con khổ thân hay bỏ mạng đó các con!



Vì ngày hôm nay Luật Trời định vậy, thì thiếu chi kẻ nó cậy thế trả thù, trả oán, các con chớ lầm tưởng như đời trước kia mà khổ. Thầy đã biết trước những hành vi của các con hành động hằng ngày tất cả. Nên THẦY sợ mới khuyên các con có chức phận chớ nên lớn lối ỷ quyền, đời tới rồi phải chịu những kẽ dã man vô đạo nó diệt tiêu tát cả.


Vì Luật Trời đã định: VAY MỘT PHẢI TRẢ Mười. 

Để THẦY nhắc lại  vay một phải trả mười cho các con rõ. "Vay một trả mười" là trước kia những kẻ giàu sang thì bóc lột những kẻ nghèo mới làm giàu, lại còn khinh khi ỷ lại, đó là một điều vay một mối hận thù, hay nữa, kẻ cậy thế ỷ quyền đàn áp những kẻ nghèo, đó là một điều vay là một mối hận thù nữa, thì ngày đó, những kẻ nghèo hèn dân giả cô thế nhịn thua rán chịu. 



Đến ngày hôm nay, Thiên Địa tuần hườn, sắp cận ngày tận thế đặng lập đời, nên Luật Nhân Quả phải tiến mau, trả quả cho mau, giết nhau cho mau hết đặng lập đời Thượng Ngươn trở lại.


Vì vậy cho nên ngày hôm nay, Trời khiến cho kẻ dân giả bị bóc lột đàn áp đó lại nó kẻ cầm đầu xúi giục, nó chỉ cậy nơi đó mà tàn sát tận diệt trả lại những kẻ giàu sang quyền tước.

ĐÓ là trước kia, Tư Bản lấn hiếp Vô Sản, cậy quyền ỷ thế, ngày nay nó trả lại bằng cách tận diệt Tư Bản. Trả như vậy, có phải trước vay một nay phải trả lại mười không đó các con?

Như vậy, nên hôm nay, THẦY căn dặn các con phải giữ lấy xác thân, đừng làm cho ai buồn tất cả.
Vì Luật Trởi định vậy: tạo thì phải mang không trốn phương nào cho khỏi.

Ngặt lắm, THẦY mới phong chức cho các con có thứ tự đặng thi hành phận sự của THẦY chớ không ai. Còn THẦY phong thì THẦY lại quá lo quá sợ! SỢ là các con có chức ỷ quyền, lo là lo nhân quả trả các con tận diệt. Nhưng Thầy sợ cũng không khỏi được nhân quả trả nhau. Vì Thầy biết tánh phàm các con, chưa bỏ được, có chức phận tạo quả hơn lúc chưa có.


Từ xưa đến nay, "Đạo dù hành không không: không quyền, không lợi, không danh" ; mà Thầy phong chức cho các con thì có khác nào Thầy xúi các con làm thêm tội nữa. Như vậy, thì các con phải biết Thầy lấy cái giả mà hành mới thành cái thiệt. Chớ chức phận quyền danh là giả mà các con không tìm ra để biết đó là giả, thì phải liệu làm sao? Rồi các con cứ hành theo cái giả cho thông thả xác thân, ăn trên ngồi trước, muốn cho kẻ bẩm người thưa: ấy là điều thất đức. 



Bởi vậy, từ xưa đến nay, có chân truyền bí pháp nào mà dạy hành Đạo như các con hành đó, nói cho Thầy nghe thử?


Các con nên hiểu: Thầy nói có mặt có trái. Thầy nói bề mặt là Thầy gạt mà thử các con, đó là giả.
Phải nên tìm Thầy nói bề trái mà hành theo, đó là cái thiệt của các con hành Đạo.

Vậy thì các con phải phân thân ra làm hai: Một bên là xác thịt, phải hành Đạo theo đời hữu hình đặng độ nhân sanh mà lập công trả quả, Còn một bên là tinh thần, phải hành Luật VÔ Vi. 

Hành Luật VÔ Vi không phải. là hành Đạo VÔ VI đâu nhé! 



Hành luật VÔ Vi không phải hành Đạo Vô Vi nghe!

Hành Đạo Vô Vi phải hành theo chơn truyền bí pháp tham thiền nhập định.


Hành Luật VÔ Vi là cái thiệt của các con hành Đạo. Hành Luật VÔ Vi là hành điều chi? 

Hành Luật VÔ Vi là tâm các con hàng ngày phải nhớ tưởng lời Thầy chỉ dạy, không dám hành điều chi sái quấy với lời THẦY hay nữa là nhớ tưởng hằng ngày bất cứ nơi đâu cũng có THẦY ở trước mặt các con xem xét phát hành, thì các con mới là không dám phóng tâm hành theo ý muốn những điều vô đạo của bảy tình mới là thành Đạo được đó các con!. 



Nhược bằng các con cho tinh thần cùng là thể xác, hành chung có một đường duy vật theo đời giả, không tưởng nhớ lời Thầy,. khiến các con không sợ tội lỗi gì cả. Các con hành Đạo theo Đời: Đời còn thì các con còn, Đời tàn thì các con phải tận diệt hồn xác.

THẦY ĐÂU ĐỘ Được NHỮNG ĐỨA SAI LUẬT TỘI TRỌNG VỚI THẦY, đề rồi đây các sẽ thấy rõ.


  Các con nên hiểu: Đời là giả tạm, sống ở thác về, chức phận lợi quyền là điều nhân quả. Ngày hôm nay Luật Trời định: nhân quả trả nhau, thì chức phận lợi quyền còn hại thân mau gấp, còn cao sang bao nhiêu thì khổ bấy nhiêu đó các con! 



Hễ trèo cao thì té nặng, không hề sai. Rồi đây các con thấy rõ Luật Nhân Quả trả nhau trước mắt, nào là súng đạn, gươm đao tràn khắp, đâm chém giết nhau. Rốt lại, chỉ còn ba, bốn phần người đó các con! Đó là Luật Trời định tiêu diệt hết những kẻ sái luật Thiên điều đặng lập đời. Vậy các con nên tự hiểu lấy mà giữ xác thân trong buổi đời hỗn loạn.


Chức phận Đời hay Đạo, Thầy cho các con biết trước, sau đấy sẽ bị nhiều kẻ oán ghét. 

Vì chức phận hay lớn lối ỷ quyền, kiêu căng. 

Đời loạn thì dân giả nó nhớ những kẻ đó đàn áp nó, nó thừa cơ đó mà phe đảng với nhau trả thù không hề sai, để các con thấy rõ. 



Hai nữa, còn nạn Định Bá ĐỒ Vương, nạn Ba Dân: Dân quyền, Dân quốc, Dân sinh, nó tranh chỗ đứng nơi ngồi, máu chảy thành sông, xương phơi chật đất. Các con trốn phương nào cho toàn thân.?



Hễ nhất nhất nhựt vô vương, đảo quyền sánh chúng, các con Ở chung lộn trong một bầu trái đất, trốn lên Trời đặng chẳng? Thầy nói trước cho các con biết: Không có một chéo đất nào mà đặng yên để các con trốn khỏi loạn giết người. Chớ lầm trong chỗ này yên, chỗ kia yên. Thầy độ người đạo tâm hành đúng Luật của Thầy, Thầy không độ riêng một chéo đất nào khiến những kẻ vô đạo đức sống yên ổn ở yên sống được đó bao giờ, để đời tới, các con thấy rõ Luật Trời biến động không hề sai lời Thầy nói nghe các con!


Cơ hỗn loạn khắp cả thế giới hoàn cầu, đó là Luật Trởi định: tiêu diệt hết những kẻ dã man vô đạo đặng lập đời Thượng Nguơn. Thì các con theo Thầy học Đạo từ năm Bính Dần, đến ngày hỗn loạn, súng đạn gươm đao tràn khắp tứ bề bao phủ, các con cùng là các tôn giáo, Đạo hay Đời, cũng đều ở nơi bãi chiến trường tên đạn. Kẻ nào Đạo tâm hành đúng Luật Thiên Điều thì đặng lập Đời, kẻ sái luật đạo, giả ngoài môi thì thịt nát xương tan từng mảnh mà đền bởi tội lỗi chống nghịch Luật Trởi đó các con! Để rồi đây thấy rõ Luật Trời phạt loài người khắp cả thế gian, y như lời Thầy nghe các con!

Vì Luật Trời định: ngày hôm nay diệt kẻ tà độ người chánh đặng lập đời. Diệt tà là diệt những kẻ lòng dạ không ngay, hành điều bất chánh, lòng tham lam muốn lợi quyền, thi hành những điều vô đạo, phạm Luật Trời bị tiêu diệt hết. Nếu còn sót lại những kẻ đó lập đời, thì họ sẽ tranh giành vật chất, đỉnh chung, chẳng biết thương nhau, thì loạn vẫn còn đó các con! 



Không có cơ hỗn loạn đánh giết nhau, làm sao rõ mặt anh tài tuấn kiệt... Không có chia phe mà nghịch lẫn nhau, đánh giết nhau tàn khốc, làm sao tiêu diệt hết dã man vô đạo mà lập đời Thánh Đức Tân Dân đó các con?


Bởi vậy, đến ngày Xiển, Triệt đấu tranh, chính các con cùng các tôn giáo năm non bảy núi xuống thế tranh hùng, đánh giết nhau nguy khốn, nếu các con có đủ tài phép, đức hạnh thì mới còn. Thầy ngó lại tài phép các con: Tài phép thì không, còn đức hạnh thì thiếu, cũng như rắn nọ không đầu, biết lấy ai dìu dắt trong buổi đời hỗn loạn. 


Đến ngày đại loạn. thì đảng phái tương tranh cùng Xiển, Triệt, đánh giết nhau tàn khốc thì nhà cửa, sự nghiệp các con điêu tàn, bình địa chẳng còn, đời tới các con thấy sự tang thương biến đổi. 


Cơ sàng sảy chọn người hiền đức đặng lập đời, thì khắp cả thế giới hoàn cầu, khắp cả xứ Việt Nam mấy mươi triệu nhân sanh, đều ở trường hỗn loạn.

Đạo Đời cũng vậy, không một ai tránh khỏi Luật Trời, kể từ chân núi cho đến thị thành, chỗ nào có người nhiều thì loạn nhiều trả quả nhiều đó các con!  Hiện giờ Thiên Cơ chưa tới, các con còn đầm ấm gia đình, cho rằng đời chắc chắn, gạt bỏ lời Thầy nói đây. Không còn bao lâu, thấy rõ Luật Trởi thưởng phạt loài người tan xương nát thịt gớm ghê, nhà trống ruộng hoang, lâu đài sụp đổ, bỏ xứ ly hương, dịch chướng hoành hành, đao binh tràn khắp, thì các con  thấy rõ Luật Trời nghe các con!

Khi Thầy giáng Đạo xứ nào, phải mượn chỗ đất nơi đó mà bành trướng, tạo lập Tịnh Thất hay Tòa Thánh ngôi cao. Tịnh Thất hay Tòa Thánh đó là chi? Đó là nhà Hội Nhân Sanh, vào đó mà tín ngưỡng, vào đó mà nghe lý Đạo, hành theo Điều Luật của Thầy. Đó là Thầy mượn chỗ nơi đó đặng tạo lập mà độ các con theo kỳ tận thế, rồi NƠI ĐÓ SẼ TIÊU TAN theo LUẬT ĐỊNH CUA THIÊN ĐIỀU
Do vậy, nên THẦY nên THẦY lập Cơ Phổ Độ lâu dài, dinh thự, Chùa Thất nghinh ngang ở thế gian một thời đặng phổ độ, thì rồi đây đến ngày tận thế phải tiêu tan, hủy diệt theo Luật Trời biến động chẳng còn... thì các con đừng lầm tưởng của THẦY tạo lập là còn nghe!


Thầy đâu chống nổi Luật Trời đó các con!  Đạo của Thầy hôm nay còn nhiều lớp còn dài, chẳng phải như hai kỳ trước, vì Luật Trời định: Tận thế đặng lập Đời, nên Thầy mới giáo dục Kỳ Ba đặng độ kẻ hữu căn, đặng lập Đời trở lại. 



Thầy giáo Đạo đặng phổ độ, là cơ Hữu Hình đi với cơ vô vi, là cơ lập Đời, nên còn nhiều lớp còn dài... thì cơ Phổ Độ của Thầy đến ngày hỗn loạn là chấm dứt mãn kỳ Phổ Độ qua kỳ vô vi lập đời, Cơ Phổ Độ chấm dứt thì các con cùng nhân loại đều ở bãi chiến trường, tên đạn, Đạo Đời cũng vậy, cơ hỗn loạn là cơ sàng sảy của Thầy, cho tiêu diệt dã man vô đạo sái Luật của THẦY, còn lại những Đạo tâm hữu căn hữu đức đem qua Kỳ Ba VÔ Vi, lập Đởi Thượngg Ngươn trở lại. 



Thì nhân loại cùng các con hiện giờ sống tạm đỡ đó thôi, chờ cơ tận diệt mãn rồi, còn ai mất ai sẽ biết! Thì hiện giờ, các con sống tạm, chờ ngày tận diệt là ngày thưởng phạt thì hân hoan vui thú làm chi đó các con? 


Các con nên nhớ lời THẦY mà tìm hiểu, THÀY nói Đạo lập Đời, phải tìm cho ra chân lý mà hiểu. Đạo là VÔ VI, VÔ Vi là Phật, Thánh, Tiên, là Đạo. Thì Thầy nói Đạo lập Đời có phải là Phật, Thánh, Tiên không? Thì ngày kia, Phật, Thánh, Tiên sẽ xuống thế lập Đời Từ Thượng Ngươn trở lại . . .


Các con chớ lầm tưởng khi nghe THẦY nói Đạo lập Đời, Các con cho rằng các con vào Đạo đi thống nhất hoàn cầu lập đời Thượng Ngươn trở lại, mà xưng hô inh ỏi, làm cho các tôn giáo chê cười quá động lòng THẦY. Các con nên biết Cơ Tận Thế lập Đời Thượng Ngươn là cơ Tạo Thiên Lập Địa, thay quả Địa Cầ, thay bầu trái đất, nhân vật cỏ cây đều thay tất cả Quả Địa Cầu đều thay đổi như vậy, thử hỏi các con nào đã đủ tài năng thao lược pháp bửu nhiệm mầu chưa mà các con tạo Đời sửa thế thành cõi Niết Bàn đặng chăng? thì quá xưng hô cho mình là Thần Thánh thiệt là quá tối!


Chừng nào các con theo THẦY học Đạo, tư luyện nhiều kiếp dày công, được đắc pháp huyền hư, lục thông phát huệ, tiếp điển với Thầy, nghe Thầy chỉ dạy, thì chừng đó CÁC CON thành Đạo, các con mới là Đạo đi thống nhất Triệt giáo toàn cầu, lập đời Thượng Ngươn trở lại. Còn hiện giờ, các con vào Đạo lập công đặng giải thoát kỳ tận thế này, vào Đạo mà tu tâm sửa tánh, ở vào khuôn Luật Đạo, mà Thầy coi tâm còn dời đổi, chưa đủ thiệt tâm như một, tánh còn tự cao, chưa chịu hạ mình là bậc thấp, thì sửa tâm sửa lánh chưa xong được chi là Thần, Thánh, mà khoe inh ỏi! Các con không ngó bên ngoài mà thấy có nhiều người đắc pháp là phận sự thay mặt cho THẦY, người đủ tài năng thao lược dựng nước khai non, tạo đời sửa thế, mà ẩn danh với kẻ thường dân lẫn lộn giúp đời lập đức, không bày lộ khoe đanh, các con đừng lầm tưởng không người nào như thế, như vậy là quá tối! Các con hãy tịnh tâm mà nghe THẦY ninh chân lý là sự thật của Đạo cho các con biết rõ căn cội nguồn gốc Cao Đài phổ Độ.


 Cao Đài Phổ Độ là ngày hôm nay, cuối Hạ Ngươn đời tận thế là tận diệt loài người năm châu cùng là vũ trụ, còn lại kẻ hữu căn hữu đức, đặng lập đời trở lại Thượng Ngươn, thì Luật Trời định giáo Đạo Huỳnh xuống thế độ kẻ hữu căn, lập đời không có Phổ Độ. 



Thì Thầy đây là người Việt Nam, đắc Đạo hơn Bốn Chục Ngàn ( 40.000) năm. Hôm nay, Tạo Hóa giảng Đạo tại xứ Việt Nam, Thầy vâng lịnh Tạo Hóa đầu thai xuống thế độ kẻ hữu căn, lập Đởi Thượng Ngươn trở lại, y lịnh của Tạo Hóa, cũng không có Phổ Độ. PHỔ ĐỘ là do thầy quá thương các con là nòi giống của Thầy, bị Luật Trời tận diệt hết chẳng còn, nên Thầy hoài tâm cùng Tạo Hóa nhiều lần mà xin xá tội các con, cũng xin cho Thầy độ hết các con về cùng Thầy, không nỡ bỏ. 



Vì vậy, nên Thầy tá danh Cao Đài Phổ Độ, Thầy đem hai kỳ trước chung lại, kêu là Tam Kỳ Phổ Độ. Chính thiệt là kỳ này lập đời chớ không có phổ độ.

Phổ độ đây là phần riêng của Thầy độ các con đó thôi. Nếu kỳ này Thầy không độ các con lập công giải thoát, thì các con bị Luật Trời tiêu diệt hết chẳng còn.

Vì vậy hôm nay, Luật Trời tiêu diệt hết những kẻ thiếu căn, thiếu đức, ham mê vật chất quyền danh, thi hành điều vô đạo, phạm nhằm Luật Trời, tiêu diệt họ đặng lập Đời Thánh Đức Tân Dân, thì các con còn gì hồn xác? 


Vì Thầy biết các con là kẻ thiếu căn thiếu đức, ham mê vật chất quyền danh mới còn tồn tại ngày chót đây, không chìu theo luồng điển thiêng xoay chuyển mà tu hành lập công bồi đức theo kỳ Hạ Ngươn tận thế. Còn kẻ hữu căn hữu đức, là kẻ có công tu kiếp trước. Bước cuối Hạ Ngươn, Đời tận thế Hội Long Hoa, thì kẻ hữu căn được tiếp luồng điển thiêng tu hành hưởng ứng Kỳ Hội Long Hoa.



Những kẻ hữu căn được tiếp theo luồng điển Thiên tu hành hết trước ngày THẦY giáo Đạo Cao Đài này thì thấy đắc quả Phật, Thánh, Tiên, Tiên. Còn người được đắc pháp Huyền Hư, Lục thông phát huệ, tiếp điển với Thầy, nghe Thầy chỉ dạy. Những kẻ đó hiện giờ là phận sự của THẦY  hành Đạo Kỳ Ba VÔ Vi, đi thống nhất Triệt Giáo hoàn cầu mà thành lập Đạo Thầy, thì những kẻ đó hiện giờ tiếp điển với Thầy mà không hiểu được căn cội nguồn gốc. Đạo Thầy từ Thượng Giới đến hữu hình thế gian, không cần THẦY nói giống như THẦY nói cho các con biết đây, nghĩa là các con là những kể thiếu căn thiếu đức mới còn, lại mê đời, hành điều vô đạo. Hành điều vô đạo là phạm vào Luật Trời, tận diệt đặng lập đời. 


Vì vậy khi THẦY ngự Bạch Ngọc Kinh chầu Thượng Đế thấy Luật Trời xoay chuyển cận ngày tạo Thiên lập Địa, thay quả Địa Cầu, thay bầu trái đất, nhân vật cỏ cây đều thay đổi cả.

ĐÓ là Ngũ Hành thâu loài người cùng vật chất đó các con!


Vì vậy, Thầy gấp gấp mau mau giáng Đạo Kỳ Ba, ngày mùng Một tháng Giêng năm Bính Dần, Thầy dùng huyền diệu cơ bút khắp nơi mà kêu réo các con mau quay đầu tỉnh ngộ mà theo Đạo Cao Đài có Tổ Tiên ủng hộ mà giải thoát hay là xác thịt còn sống được THẦY độ lập đời Tân Dân Thánh Đức.


Bằng không thì Luật Trời tiêu diệt tan xương xác thịt tiêu hồn đó các con! 


ĐÓ là cận ngày tận thế, Thầy mới dùng đến huyền diệu mà kêu réo các con cho mau, kẻo u ớ tận thế đến nơi lập công sao kịp đó các con? 



Lại có đứa chê bai huyền diệu của THẦY, khác nào một lũ đâu đâu xưa kia phản Chúa diệt lấy Đạo Gia-Tô, Thầy cũng thấy đáng thương đáng tiếc. Các con nên hiểu, THẦY quá thương thì mới dùng đến cơ bút huyền diệu, Phật, Thánh, Tiên giáng về kêu réo cho mau, chẳng phải việc trò chơi dưới thế mà khinh thường là một điều quá đáng, để rồi đây các con thấy rõ đời còn hay tận cho biết. Đạo ai tu nấy hưởng của Trời ban, THẦY đâu có hưởng mà phải kêu phải réo? Kêu là vì thương nòi giống của Thầy tận tiêu hồn xác. 



Nên Thầy bày cơ Phổ Độ bành trướng phô trương theo đời mà triệu những kẻ căn đời, ưa thích mùi đời, nên Thầy phải bày ra cái giả mà triệu nhử, nào là tạo lập lầu đài đinh thự, áo mão quyền cao! Đặng chi? Đặng nhử những kẻ căn đời, ưa thích những vẻ bề ngoài, nó ngó vô thấy Đạo Thầy tu cũng thong thả như ngoài đời, có quyền cao chức trọng, áo mão xuê xang, kẻ hầu người hạ, kẻ bẩm người thưa, thì hiệp căn vừa ý nó, nó mới nhào vô Đại Đạo mà lập công. Thầy trừ tội cho giải thoát ngày tận thế đó các con!


Thầy không mượn đồ giả tạm mà nói dối chúng nó, Thầy không mượn lâu đài dinh thự mà
triệu nhử gạt lừa chúng nó... thì không bao giờ chúng nó vào Đạo đó các con! Nó sợ khổ hạnh, hơn nữa là mất quyền, mất lợi, mất danh, nên Thầy mượn cái giả mà gạt nhữ độ nó vào Đạo đặng nó lập công là cái thiệt để nó giải thoát đó các con!

Vì vậy, nên những món THẦY tạo lập là đồ giả tạm. THẦY tùy theo cơ phổ độ mà THẦY gạt chúng nó, chớ chưa có thiệt điều chi đó các con!


ĐÓ là hữu hình, rồi đây tiêu hoại hết, nhưng đó là kế hoạch của THẦY triệu những kẻ căn đời vào Đạo đó thôi. Còn thiệt của Thầy là Kỳ Ba VÔ VI lập Đời, còn Kỳ Phổ ĐỘ tiêu diệt hết rồi.

Còn lại những kẻ Đạo tâm hữu căn hữu đức sống đúng Luật của THẦY, THẦY mới độ dẫn qua Kỳ Ba VÔ Vi, đặng lập Đời, vì Luật Trời định vậy, nên cơ PHỔ ĐỘ phải bị tiêu diệt theo Nhân Sanh, đặng chọn kẻ Đạo tâm đặng lập Đời, không một kẻ nào thoát khỏi vòng hỗn loạn binh đao cùng dịch chướng đó các con!


Kỳ Ba VÔ Vi là Phật Thánh, Tiên xuống thế lập đời nên Thầy chọn rặt những kẻ nguyên căn, còn kẻ hóa nhân thì vớt hồn về quê cũ đó các con! 



Còn người phận sự Kỳ Ba của Thầy là những người Đắc pháp huyền hư, Lục Thông phát huệ, dùng thân cảm tưởng mà tiếp điển với Thầy, hành phận sự vô vi. Thì những kẻ lười đó hiện giờ không có lãnh phận sự mà lập công trong cơ Phổ ĐỘ của THẦY. 



Vì cơ Phổ ĐỘ của Thầy độ những kẻ thiếu căn thiếu đức còn lại đây, độ đặng lập công bồi đức mà giải thoát kỳ tận thế này.


Còn những kẻ Đắc pháp huyền hư tiếp điển với Thầy là bực Phật, Thánh, Tiên Tam Giáo xuống trần đầu thai làm người đặng thay Thầy hành phận sự ở thế giam chớ Thầy đâu có xác thịt đặng hành việc hữu tình cho được đó các con!

 Đắc pháp mà tiếp điển được với Thầy là ở trên Tam giáo xuống mới tiếp điển được với Thầy, còn ngoài ra không ai được hết, đó là vị MINH SƯ Ở TRẦN THẾ. Thì những bậc Minh Sư đâu có vào cơ Phổ ĐỘ mà lập công giống như các con nữa được, nên Ở ngoài cơ Phổ ĐỘ của Thầy mà ủng hộ cơ Đạo của Thầy, dòm ngó các con hành điều sái Luật thì cho Thầy hay biết. ĐÓ là vị thay mặt cho Thầy cũng như Thầy ở tại thế, thì các con chớ tưởng những vị đó không có phận sự của Thầy mà lầm.


Các con còn tánh phàm quá tối không tìm hiểu Thiên Cơ. Thiên Cơ là bí ẩn, không lộ ra bên ngoài cho thấy, thì các con nào biết được ai hơn nữa. 

Các con nên nhận xét mà hiểu, các con là kẻ thiếu căn thiếu đức, gặp kỳ ân xá kêu vào Đạo, trải thân hành công việc mà lập công trừ tội đặng giải thoát.

Còn người Đắc pháp huyền hư là bậc Thánh, Thần lộn trần thay mặt cho Thầy. Còn các con là những kẻ phàm mà muốn bằng, hơn người Tiên, Thánh.  Cười  ...

Các con chẳng biết phân biệt kẻ tà người chánh, chẳng biết ai là Tiên, Thánh lộn trần đầu thai mượn xác, chẳng biết ai là ma quỉ. Không phải ma quỉ hết! Còn các con là chi?

Thầy vẫn biết các con là tánh phàm, tự cao chưa bỏ được, học một chưa chịu nhường kẻ học mười, còn có đứa lại phân vân tà chánh, quỉ ma, chưa biết ai là ma quỉ. 


Vì vậy, nên Thầy sợ sau này tánh tự cao, khiến các con lầm lỗi với những người phận sự của Thầy thì người không tha, Thầy không biết làm sao đó các con! 

Vì các bậc Minh Sư là người thay mặt cho Thầy, có Sắc Lệnh Trời ban "diệt tà độ chánh" , nên Thầy sợ các con nào còn tà tâm tự đắc tự cao khiêu khích phạm nhằm những người đó thì bị tiêu diệt chẳng tha. Vậy Thầy cho các con biết trước ngày kia thấy rõ.


Thầy minh ra cho các con biết rõ, những người phận sự của Thầy Ở thế kêu là Minh Sư, nhưng còn một bậc "MINH SƯ" còn ẩn, thì những người phận sự của Thầy đều có Sắc Lệnh của Trời ban trên Tam giáo xuống trần gian thay mặt cho THẦY đặng diệt tà độ chánh, đặng lập Đời, chẳng phải là thường. Người phận sự của THẦY đủ quyền thưởng phạt thế gian, đủ tài năng thao lược, pháp bửu nhiệm mầu. Nếu người thay mặt cho Thầy không đủ  tài năng thì làm sao thống nhất Triệt giáo hoàn cầu mà lập thành Đại Đạo đó các con?


Hiện giờ, người nhận phận sự chưa tới, còn ẩn danh như Khương Tử, để Kỳ Ba các con thấy rõ nhiệm mầu huyền diệu của các Minh Sư. 

Các con đừng lầm tưởng các bậc Minh Sư Ở ngoài cơ Phổ ĐỘ không có vô lập công như các con, các con cho đó không phải là người Đạo Cao Đài la quá đổi quá dốt! Thầy cho biết: Đạo Cao Đài gồm hết những kẻ hữu căn hữu đức hùng anh tuấn kiệt, cùng các bậc Minh Sư Ở toàn quốc Đất Việt đều chung lo tạo dựng Đạo Cao Đài.


Cơ lập công với Tạo Hóa kỳ Hội Long Hoa tận thế có nhiều bậc Tam Giáo hạ trần đầu thai mượn xác làm người, lập công kỳ Ba VÔ Vi, dựng nước khai non, thống nhất Triệt Giáo, thành lập Đạo THẦY. Bậc thiện căn, hữu đức không ham mê vật chất quyền danh, lập công kỳ Phổ ĐỘ này đặng giải thoát mà thôi! Chẳng phải những hạng người nào cũng vào CƠ Phổ ĐỘ mà lập công theo như các con mới là Đạo Cao Đài đó sao? Thầy nói rõ: Bậc Minh Sư đều là người phận sự của Thầy tất cả. Trừ ra có một phần Minh Sư Triệt Giáo cùng Tả Đạo Bàng Môn chống nghịch với Đạo THẦY hiện giờ ra giành người mà độ cướp giựt nhơn sanh đặng chống với Đạo Thầy đó các con! 


Thầy ngó lại Đạo Thầy, duy vật sau này không còn bao nhiêu tín đồ, đó cũng là Luật Thiên Điều nhất định "Chín phần Triệt". Triệt thì phải theo Triệt, còn một phần Xiển theo Thầy thôi đó các con!.

Hiện giờ bậc Hiền tài tuấn kiệt đều đi tứ tán khắp nơi, đến ngày Thiên Cơ Thầy vậy đó thôi nghe các con!


Hiện giờ bậc Hiền Tài Tuấn Kiệt đi tứ tán khắp nơi, đến nay Thiên Cơ THẦY chuyển, thì toàn quốc nước Việt Namđều hỗn loạn, súng đạn đến gươm đao tràn khắp thì nơi chu vi Thánh Địa của Thầy, Thầy để chư Thần, Thánh trấn giữ nơi đó rất nhiệm mầu... đặng Thầy gom hết Hiền Tài Tuấn Kiệt, cùng kẻ hữu căn hữu đức chạy về nơi Thánh Địa ở yên thân một thời giờ Thiên Định, có Huyền Linh ủng hộ, chờ đến ngày Phán Đoán Đại Đồng, là ngày Luật Trời thưởng phạt loài người, tận diệt khắp cả thế gian hoàn cầu cùng Vũ trụ thì không còn một chéo đất nào ở thế gian còn nguyên vẹn. Chừng đó, THẦY cho chư Thần độ xác những kẻ hữu căn hữu đức, độ xác những Anh Hùng Tuấn Kiệt đạo tâm ẩn nơi Thánh Địa đem về non đảnh là nơi Huyền Linh Thiên định trước giờ ở yên nơi đó,chờ ngày Thiên Khai Huỳnh Đạo Tam Giáo giáng trần thâu những kẻ Đạo tâm Hùng Anh Tuấn Kiệt mà hữu dụng Kỳ Ba lập đời khai non dựng nước đó các con!

Thì nơi Thánh Địa là nơi giả tạm của Thầy mượn bày CƠ Phổ ĐỘ nghinh ngang đồ sộ chừng Thầy độ hết những kẻ hữu căn hữu đức, Anh Hùng Tuấn Kiệt, đem về non đảnh hết rồi, thì chư Hiền, Thánh hết giữ nơi Thánh Địa nữa, thì Thánh Địa hóa ra bãi chiến trường bình địa, không còn nhơn vật là chi tất cả. Đó là Luật Trời tiêu diệt thế gian đồng chung kiếp số với hoàn cầu vũ trụ theo Luật Trời ấn định, không nơi nào còn đặng đó các con!

Non núi hãy còn, thế gian tiêu sạch, các con vui gì? Trời định Luật, THẦY thì ứa lụy. Các con hãy nhớ kỹ: về quê thế gian nhuộm máu ê hề, xương tan thịt nát, đền bồi tội xưa, thì Thánh Địa của Thầy khác nào nhà Yên khi xưa đó các con: Tôn Tẩn về non, nhà Yên tiêu nát. . .

Đàn hôm nay là TAM NHẬT ĐÀN, Đàn của Thầy Minh Chơn Lý là Minh Sư thiệt của Đạo cho các con, để sau coi biết rõ sự thật, từ cơ Phổ Độ hữu hình cho biết nơi Kỳ Ba Vô Vi lập Đời. ĐÓ là Thầy cho biết rõ cội nguồn gốc Đạo Trời. Còn CƠ Phổ ĐỘ của Thầy mượn giả làm thiệt, nên Thầy không cho biết sự thật, cho biết thì lậu cơ mưu, độ các con sao được. Chớ Thầy nào có muốn dấu. Hai nữa là Thầy để những đứa đạo tâm nó năng tìm biết được sự thiệt của Đạo như các bậc Minh Sư kia vậy. Đạo là huyền vi bí ẩn, đứa nào tìm bí ẩn mà biết là thành Đạo; chớ Thầy không cho biết được bao giờ. 


Thầy Minh Chơn Lý là Thầy quá thương CÁC CON theo Thầy hành Đạo mấy mươi năm, đến ngày hỗn loạn là cơ Phổ ĐỘ của Thầy đã mãn, thì các con bít đường lối không biết Đạo đi tới đâu nữa là chi. 



Không biết sự thật của Đạo, không biết được căn cội nguồn gốc của Đạo tại đâu mà có, không biết Thầy là ai?


Vì vậy hôm nay, Thầy về Minh Chơn Lý từ đầu bài đến cuối cho các con biết rõ năm bài không hề sai. Đời tới, các con thấy rõ


Thầy tóm tắt năm bài để hiểu:


1. Một là Thầy cho biết Nhân Quả trả nhau.
2. Hai là cho biết Cao Đài phổ độ là chi, kẻo các con vào Đạo mà không thông căn Đạo tại đâu mà có, Vì không thông căn Đạo như vậy, theo Đạo ư ơ tùy theo cảnh đời thì mới là hại nền Đại Đạo của Thầy quả đáng. Hai nữa làlại còn khiêu khích Đạo Thầy thì cũng đáng tiếc về sau.
3. Ba là Thầy cho biết Huỳnh Đạo là cơ VÔ VI lập đời.
4. Bốn là Thầy cho biết Thánh Địa là gì?

Thánh Địa là chỗ đất Thầy dùng để gom Hiền Nhơn Thánh Đức lập đời, cũng là mở cơ Phổ Độ. 


Thánh Địa la khi đến ngày Thiên Cơ THẦY chuyển thì hỗn loạn toàn cõi Việt Nam. Những kẻ hữu căn hữu đức, Hiền Tài Tuấn Kiệt, không chỗ dựa nương, Thầy gom chạy về nơi Thánh Địa, rồi Thầy sẽ gom đi nơi khác, thì Thánh Địa của Thầy phải tiêu tan bình địa như hoàn cầu vũ trụ. 


Các con nên hiểu đời tận thế nước đây lập đời lại mà các con đang Ở hiện nay là 

LỤC ĐỊA HỒNG THỦY nước dâng khỏi đỉnh núi không chừa sót một chéo đất nào. Còn ngày hôm nay là Tạo Thiên Lập Địa, . dựng lại đời Thượng Nguơn, thì còn sót chéo đất nào đặng các con?


5. Năm là Thầy cho các con biết Thầy là ai. 

Các con theo Thầy học Đạo mà không biết Thầy là ai thì vô hiệu quả sao? 



Thánh ngôn Thầy dặn biểu các con tìm ra mà hiểu Thầy là ai thì mới đắc quả thành công, mới là môn đệ Thầy, mới có giác quan quang minh, thì phẩm vị Thần Tiên mới có. Thầy ngó lại trong cơ Phổ ĐỘ của Thầy chẳng có một ai năng tìm vô vi ẩn bí, tìm bí ẩn đó mà rõ Thầy là ai?


Các con nên hiểu Đạo là Vô Vi không có Hữu Hình. Vô Vi là gốc Đạo. Các con vào Đạo mà tin có Vô Vi, tìm bí ẩn đó mà biết mới là thành Đạo được. Các con hành Đạo theo hữu hình đặng lập công giải thoát Kỳ Ân Xá nầy thôi. Sau, tu không có hành hữu hình vậy nữa các con!

Thì theo đời, các con học trường, tên họ thầy giáo các con không biết, thử hỏi các con nhận định là học trò Thầy ấy đặng chăng? Thi đậu hay rớt? các con suy nghĩ ngày kia thấy rõ.

Các con không biết Thầy là ai mới nhọc lòng Thầy, minh ra như vậy các con mới biết. Nghiệt là Thầy không cho các con biết Thầy là người Việt Nam đắc Đạo trên bốn mươi tỉ năm, Giáo Chủ Đạo Cao Đài, Chưởng Giáo Bá Đạo về VÔ Vi hiện ngày hôm nay đó các con!

Thì sau đây đời hỗn loạn Bá Đạo ra tranh hùng, Triệt Giáo dùng Tả Đạo Bàng Môn, mượn danh Tiên Phật mà độ giành người, cướp giật nhân sánh, làm nhiều điều tà thuật chóa mắt các con. Các con không thông căn Đạo của THẦY áp theo chúng nó mà tàn sát lại Đạo Thầy. 


Vì vậy nên Thầy về thuyết Minh Chơn Lý để cho các con biết rõ mối Đạo nhà, biết rõ tận căn tận gốc của Đạo Cao Đài Phổ Độ, cho các con xét đoán đâu là phải đâu là không? đâu là tà, đâu là chánh? đâu là Phật, Thánh, Tiên nòi giống, mà đem vào thâm tâm trí óc không hề mê hoặc. 



Thầy không minh ra sáng tỏ, biết rõ căn cội mối Đạo nhà, các con biết đâu mà mến Đạo, khác nào kẻ tu bắt chước làm theo gặp tà thuật Bàng Môn Triệt Giáo khó mà từ chối, áp theo chúng nó mà trở ngược lại tận diệt Đạo nhà thì đại tội Thầy khó dung tha đó các con! 



Sau này, Thầy dặn kỹ các con hãy khá nhớ nơi lòng: hiện giờ Thánh Giáo nên cất, đến dời hỗn loạn toàn cõi nướcViệt Namđem ra phô bày cho các tôn giáo cùng ai cũng biết rõ trong Thánh Giáo này.


Đặng chi? 


Đặng độ những Anh Hùng Tuấn Kiệt, vì những kẻ đó có lòng ái quốc, muốn kiếm Quốc Đạo tu hành, kiếm cùng mà người cầm quyền có một đám người bất chánh, nên ở ngoài sụt sè dòm ngó.


Hôm nay Thầy cho biết rõ căn Đạo của Thầy, nó nghe được danh THẦY khai Đạo lập Đời, dựng nước khai non, thì hiệp căn đồng theo THẦY tất cả đó các con! Hay nữa là các tôn giáo có những kẻ hữu căn hữu đức, đạo tâm muốn tận đường chánh mà tu hành, đền ơn ngọn rau tấc đất, nó nghe được chân lý Đạo THẦY lập tức thì nó quay theo Thầy lập Đời sửa Thế đó các con!


Thầy dặn các con hãy nhớ đến ngày hỗn loạn là cơ Phổ Độ của Thầy bế tắt, là Kỳ hữu hình đã mãn, sang qua Kỳ vô vi thì các con bít đường lối, không biết Đạo đi tới nữa là chi? 



Vì các con hành Đạo hữu hình đặng lập công giải thoát, thì đâu biết được vô vi lập Đời. 

Những kẻ có điển quang quán tưởng tiếp với Thầy mới hiểu thông mọi việc. 



Cần kẻ đó hé màn vô vi ngó qua THẦY, rõ bên kia ánh sáng là chỗ lập Đời, không thì chịu mịt mù mờ tối, không biết tới nữa là đâu. 



Như vậy, không thì để đời hỗn loạn, mãn đời tận diệt hết rồi, thấy rõ lập Đời chẳng còn có bao lâu nữa các con! Các con hãy nhớ kỹ lời Thầy: Thánh Giáo Thầy cất giữ, đời hỗn loạn mới được phép cho ra, bất tuân mạng lệnh, Đại tội đó nghe con! ° 


Thầy kiếu .


Share:

Lưu trữ Blog

Translate