THƠ HÀI XUYÊN CÕI GIỚI



Tình xuyên cõi giới tưởng nên thơ
Ngờ đâu ong bướm chỉ mộng mơ
Biết trước cõi trời anh là thế
Em về khép lại mối vương tơ

Hàng ngàn Tiên nữ đẹp như hoa
Tha thướt xiêm y với ngọc ngà
Anh say men tình nơi chốn ấy
Chả trách Trời đày khi đến đây

Cho chừa cái thói khoái Trăng Hoa
Cho vô Tịch cốc chơi với sầu
Nhốt cái thân anh vào cõi ẩn
Nếm cảnh buồn đời khỏi lăn tăn

Thơ, nhạc của anh chả ai ngó
Viết xong bụi bám chả ai thèm
Bởi chỉ có em là tri kỷ
Nhưng mà em ghét chả thèm xem

Như thế đáng đời tính tèm nhem
Chẳng có ai chơi họa với vần
Chẳng có ai ca "Mộng Hồ Điệp"
Dạo bước giang hồ vẫn đơn côi

"Độc cô cầu bại" mình anh thôi
Em có linh đơn lẫn Kim bài
Vũ khí hủy diệt tay em giữ
Xin lỗi thì còn có Phim Đôi.

Hien Nguyen, 4.07pm, ngày 30/11/2014
Share:

Lưu trữ Blog

Translate