LẠC NHAU

             
Có những niềm đau, chẳng biết gọi tên
Chỉ là nỗi nhớ, tận cùng góc khuất
Trong thẳm sâu có nỗi niềm u uất
Muốn giữ chặt tay, sao nỡ vội buông?
Em chạnh lòng để bao dòng lệ tuông
Mình lạc mất nhau giữa chốn bụi trần
Phong sương, thân lấm lem vì số phận
Trách nhau chi, khi nhớ lời thề xưa?
Nước mắt em hóa thành những cơn mưa.
Khi nỗi nhớ trào dâng, tim lạc lối
Nén nỗi đau để vượt qua bóng tối
Chuyện chúng mình chiếu sáng cả màn đêm
Có 1 dòng sông nhỏ vẫn êm đềm
Cho khoảng cách kia, dường như nhỏ lại
Em chỉ biết anh đợi em nơi ấy
Bến đò tình đưa đến bến tình yêu

HN Maitreya, 9.09am ngày 02/3/2015
Share:

Lưu trữ Blog

Translate